Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Loạn ly Đông Bắc phong trần,
Đất trời phiêu dạt nam dần qua tây.
Lâu đài Tam Giáp lâu ngày,
Ngũ Khê y phục núi mây lẫn thường.
Phản thần Rợ Yết khó thương,
Nhà thơ thương nước coi thường về quê.
Bình sinh Dữu Tín buồn ghê,
Tuổi già thơ phú cảm về ải quan!