Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Mưa đêm lất phất đóng song phòng,
Mờ tỏ ngọn đèn cảnh lặng không.
Kẻ ở khuê phòng người viễn xứ,
Nơi nào thương nhớ chẳng nao lòng.