Bao nhiêu đoàn quân đã kéo qua mảnh đất này
Chúng tôi còn nhớ rõ
Vẫn những sắc áo lính
Vẫn những thổ âm xa lạ
Vẫn những nấm mộ chôn nông ngoài đồng
Và cơn giận sôi người âm ỉ mãi
Miền Môrava quê tôi nắng đỏ chói chang
Rượu được ép từ những chùm nho phương nam
Nhà máy điện truyền đi dòng điện lực
Để con người sống trong ánh sáng
Để khi màn đêm buông xuống
Đêm như con vật nuôi màu đen
Có cặp mắt sao lóng lánh
Trong số những đoàn quân kéo qua mảnh đất này
Chúng tôi nhớ mãi đoàn quân ấy
Hình ảnh chiếc xe tăng đầu tiên mà tôi nhìn thấy
Giờ vãn còn nguyên trong trái tim tôi
Chiếc xe tăng như niềm vui
Gầm vang thung lũng
Ở miền Môrava quê tôi
Và dòng chữ đề trên ngôi mộ đỏ
Trong vườn cây ăn quả cạnh đường
Là những vần a b c đầu tiên
Tôi dạy con trai tôi học chữ