Những hành lang tăm tối
Trong đường hầm tôi chưa đến bao giờ
dưới thành phố
sau những dãy đèn dài gắn chặt
lắc lư bởi gió lùa
và ớn lạnh
trong đêm đen và trong mù tối
Tôi đâm mặt vào tường
Từ bê tông và từ mảnh vỡ
vết hằn sâu cứng đanh
in lên khuôn mặt mình...
ở đầu bên kia
tôi nghe thấy vọng về
tiếng khóc than văng vẳng
và chợt nhận ra rằng
tôi không ở đây
mà ở phía sau
không là vật đúc
mà là mẫu khuôn
tôi không ở trong
mà đang ở ngoài
tôi vết chân đờ cứng
gắn chặt vào tường
bởi dấu ấn sâu sắc về tôi...
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]