Bản dịch của Đỗ Khánh Hoan

Nơi ấy trí bất khuất, đầu ngẩng cao;

Nơi ấy hiểu biết tự do phóng dật;

Nơi ấy thế giới không bị thành trì cổ hủ, hẹp hòi phân chia thành mảnh nhỏ;

Nơi ấy tiếng nói phát ra từ sự thật thẳm sâu;

Nơi ấy nỗ lực không ngừng vươn tìm tuyệt đối;

Nơi ấy suối lý trí trong veo lượn khúc không lạc lối vào bãi cát ủ dột, hoang vu của tập quán khô cằn, cứng nhắc;

Nơi ấy, Cha dẫn tâm trí con vào hành động, vào suy tư mở rộng luôn luôn.

Trong vòm trời tự do ấy, xin cho quê hương con bừng tỉnh, Cha ơi.