Ở nhà bên những khung cửa ố vàng
Vào lúc hoàng hôn - vào lúc hoàng hôn
Những chiếc bu lông tư lự xiết rên
Những toán người đi về phía cổng

Rồi khi cổng đã cài then chặt
Chỉ còn trên tường - chỉ còn trên tường
Ai kia bất động, ai kia đen đen
Trong im lặng người ấy đang đếm, soát

Ở trên cao nên tôi rõ hết
Người ấy cất lên cái giọng chuông đồng
Những tấm lưng dầu dãi cong oằn
Của dân chúng xúm quanh phía dưới

Họ bước vào rồi họ lại tản đi
Trên lưng họ những bao hàng chồng chất
Bọn trong khung cửa ố vàng cười ngất
Khi toán người khốn khó dẫn thân qua

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]