Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Minh Vũ (BÙI MINH VŨ) vào 28/05/2021 16:22, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 29/06/2021 15:28

Suốt ngày em đi đánh giày
Lưng em cong cong
Tay em dũi xuống
Mắt nhìn luống cuống
Nụ cười rơi trên đôi giày
Em đánh bóng đôi giày
Đành bóng nụ cười
Đánh bóng em trong những bước chân ai
Dơ bẩn và sạch trong mờ dần chữ nghĩa
Đôi giày sắp vứt
Em làm mới toanh
Chẳng có ai cúi xuống
Chỉ có em cúi xuống
Đi tìm cuộc sống và niềm vui dưới bàn chân thiên hạ
Chẳng có huy chương cho riêng em
Mà huy chương giành cho người có giày
Ngồi rung đùi nơi hè phố
Suốt ngày em đi đánh giày
Niềm vui đẻ ra niềm vui
Khi những đôi giày dơ bẩn
Từ xứ sở này
Cứ hiện ra trong những giấc chiêm bao.