Bản dịch của Trần Trọng Kim

Tơ mành yếu ớt du dương
Gió xuân đem lại đoạn trường riêng ai
Thấy hoa đất khách buồn thay
Quê người nghe nhạc lại gay nỗi lòng
Anh đào ven ruộng, màu hồng
Xanh om bãi nọ, cỏ nồng mùi hương
Về làng nếu được dễ dàng
Lữ An khuất núi, nỗi thương Tử Kỳ

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]