Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Vào Quảng thuyền con đầu tiết đông,
Nước xanh xui khách hứng thêm nồng.
Trước đền Long mẫu lá rơi rụng,
Đài điện Việt vương mây trắng phong.
Người ở đất trời đâu mối hận?
Nỗi sầu kim cổ nước về đông.
Sương đầy trời đất nhà muôn dặm,
Đất khách tỉnh mơ chuông vẳng ròng.