Vào Quảng thuyền con đầu tiết đông,
Nước xanh xui khách hứng thêm nồng.
Trước đền Long mẫu lá rơi rụng,
Đài điện Việt vương mây trắng phong.
Người ở đất trời đâu mối hận?
Nỗi sầu kim cổ nước về đông.
Sương đầy trời đất nhà muôn dặm,
Đất khách tỉnh mơ chuông vẳng ròng.