Suốt đêm qua táo rơi nơi vườn lạnh
trong khi nhà bên cậu bé ốm chết dần...
Chính là cậu với ông từng tuyên bố:
“Ông là người ngoại quốc phải không?”
Rồi ông nói: “Sao hỏi tôi như vậy?”
Cậu trả lời: “Trong ánh mắt mình
ông có biển thời gian...”
Ông trả lời: “Cậu chính là tôi
khi tôi tuổi thanh xuân!”
Cậu nối tiếp: “Xin ông biết cho
chỉ sẽ mới là ông tới lúc tôi già...
Nhưng mà này, ông có biết không
ta hãy đến bưu điện - để rồi từ đó
ta gọi cho nhau
xem khi nào ta quả thực là ta...”

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]