Có một buổi mời em ăn bún cá.
Ngọt môi xinh xì xụp ớt cay nồng.
Vị cà chua thanh tao, mùi chả cá
tanh nhẹ nhàng nghe như có như không.
Ta chết lịm đời trong tô bún cá.
Nghe thuỳ dương rộn rã, ngát hương đồng.
Nghe ngây ngất, chơi vơi hàm răng ngọc.
Nghe nhẹ nhàng sóng sánh nước dùng trong.
Em nhăn mặt khi cắn nhằm trái ớt.
Thêm một lần ta giật thót tim ta.
Như Đoàn Dự si tình Vương Ngọc Yến.
Vị người yêu hồi hộp tí thôi mà.
Bún cá ngon em dùng thêm tô nửa.
Ta lại thêm một bận xuýt xoa lòng.
Cả Nha Trang tan theo mùi chả cá.
Kẻ si tình nuốt nỗi nhớ vào trong
Được tình yêu nhờ hai tô bún cá.
Đường vào tim qua ngả môi xinh.
Đừng vội vã từ từ thôi em ạ.
Kẻo môi xinh nhai phải trái tim mình.
Ta yêu em một tấm lòng chân thật.
Quà tình yêu hương vị biển Nha Trang.
Tô bún cá ngọt lừ hồn ta đó.
Đường thương đau ngây ngất được bao lần...