11.00
Đăng ngày 07/03/2016 13:33, số lượt xem: 675

Chúng ta là một nửa thế giới.
Cánh đàn ông nhớ lấy điều này.
Lâu nay chúng ta bị hắt hủi..
Từng mái nhà… Sống kiếp đoạ đày.

Chúng ta bị đàn bà bắt nạt.
Kẻ thanh xuân đến gã bạc đầu.
Giang hồ giả trá ta không sợ.
Chỉ sợ các bà dạ hiểm sâu.

Thiếu chúng ta không có thế giới.
Không có hoa và không có thơ.
Đàn bà thiếu ta thôi nhan sắc.
Son phấn, thời trang cũng nhạt mờ.

Sẽ không còn ghen, tuông, hờn, giận.
Nghỉ cho cùng ai cũng như ai.
Da trắng, da đen rồi tàn lụi.
Thiếu chúng ta thì đẹp với ai.

Chúng ta nhút nhát lẫn nhu nhược.
Làm thân trâu ngựa giữa nhân gian.
Trâu ngựa còn khóc đời trâu ngựa.
Chúng ta còn chẳng dám than van.

Đàn bà bọn họ ghê gớm thật.
Được voi, đòi tiên nắm quyền hành.
Tự đặt ra tháng 3 ngày 8.
Liên Hiệp các bà lệnh ra nhanh.

Đi ra, đi vào luôn miệng quát.
Oai quyền như thể Hai Bà Trưng.
Gồm thu thế giới ngang tầm mắt.
Quên hết rồi Lê Lợi, Quang Trung.

Đàn ông chúng ta đâu kém cạnh.
Rửa chén, giặt đồ há thua ai.
Đi chợ, bếp núc, chăm con cái.
Xoong nồi đen kịt cả tương lai.

Chúng ta phen này đoàn kết lại.
Tranh đấu đòi cho được một ngày.
Ngày 3 tháng 8 cho dễ nhớ.
Đàn ông thế giới sát kề vai.

Ngày này ta không làm gì cả.
Mọi việc trút lên vai các bà.
Chúng ta mặc đẹp như vua, chúa.
Trẻ, già, mập, ốm lại làm cha.

Phen này chúng ta tăng dũng khí.
Nhanh chân, mạnh tay cướp lấy quyền.
Thiết lập lại trật tự thế giới.
Mỗi nhà… Thực sự một cảnh tiên.

Rượu như suối đổ…Bia như thác.
Thuốc lá xanh um một góc trời.
Uống say vỗ bụng to mồm hát.
Đợi đến khi ói mửa thời thôi.

Mỗi năm cứ ngày 3 tháng 8.
Anh em ta ghi nhớ nằm lòng.
Chúng ta sẻ chẳng làm gì cả.
Ta lại làm chồng hỏi sướng không....

Giật thót tan tành một giấc mơ.
Đầu hè rượu cạn nằm chỏng chơ.
Nhà trên vợ quát vang hàng xóm.
Lập cập tôi đây... Dạ… Bẩm bà…