Thơ » Việt Nam » Cận đại » Bùi Hữu Thứ
Đăng bởi tôn tiền tử vào 13/01/2019 12:27
唯擬玆遊與客歡,
那知攜客事偏難。
只緣塵鞅多人累,
竟讓浮生獨我閑。
命酒聊將孤影勸,
科頭劇覺短篷寬。
前途指點江煙闊,
喜逐盟鷗共往還。
Duy nghĩ tư du dữ khách hoan,
Ná tri huề khách sự thiên nan.
Chỉ duyên trần ưởng đa nhân luỵ,
Cánh nhượng phù sinh độc ngã nhàn.
Mệnh tửu liêu tương cô ảnh khuyến,
Khoa đầu kịch giác đoản bồng khoan.
Tiền đồ chỉ điểm giang yên khoát,
Hỉ trục minh âu cộng vãng hoàn.
Chỉ nghĩ đi chơi với khách thì vui,
Nào biết được cầm tay khách cùng đi là việc khó
Chỉ vì nợ đời ràng buộc mà nhiều người mang luỵ,
Từ bỏ hết những đam mê trong cuộc sống giả tạm thì riêng ta được thong dong rảnh rỗi.
Gọi rượu nhờ mang tới lời khuyên lúc một mình một bóng
Đầu trần đụng mui thuyền mới biết trong khoang ngắn mà rộng
Chỉ điểm cho biết đường trước mặt sắp đi qua thì sông nước mênh mông, khói sóng man mác;
Vui thấy chim âu bị xua đi rồi còn quay trở lại.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 14/01/2019 12:27
Chỉ nghĩ cùng đi với khách vui
Biết đâu với khách khó khăn chơi
Duyên trần buộc mãi, người lâm luỵ
Phù thế quên phăng, tớ thảnh thơi
Mượn rượu cho khuây sầu lúc vắng
Va đầu mới biết rộng trong mui
Trước thuyền, hay nhỉ sông man mác
Âu sợ bay rồi lại trở lui.
Gửi bởi Đinh Tú Anh ngày 15/01/2019 22:04
Gặp khách thường ta muốn vỗ về,
Nào hay khách cũng chẳng vui tê.
Dứt đời ràng buộc người nhàn, hỉ,
Bỏ cảnh đam mê tớ rỗi, hề.
Gọi rượu khuyên dài lâu vẫn tiếc,
Đụng mui khoang ngắn rộng mà mê.
Phu thuyền cho biết sông man mác,
Vui thấy chim âu đuổi lại về.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 22/08/2019 16:52
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 16/12/2019 09:38
Chỉ nghĩ cùng chơi với khách vui,
Biết đâu với khách khó khăn mời.
Nợ đời ràng buộc người mang luỵ,
Từ bỏ phù vân ta thảnh thơi.
Gọi rượu nhờ khuyên sầu một bóng,
Đụng trần mới biết thuyền thấp mui.
Đường đi trước mặt sông man mác;
Vui thấy âu đi quay trở lui.