Thơ » Hungary » Arany János
Đăng bởi hongha83 vào 10/11/2020 20:50
Unszolsz, hogy írjak holmi verseket:
S mily szívesen fogadnék szót neked!
De átkozott gebe az a Pegaz,
Dehogy nyargal, dehogy! csak tipeg az.
Tegnap már mintha írni kezdenék,
Egészen a tollrágásig menék,
De, varjú tépje meg a rossz lovát,
Hiába biztatám, hogy: co tovább!
Ma kucsmád nyomtam fel, ha így talán
Egy kis Petőfiség ragadna rám:
Lekarcolék egy pár “hozzá”-t, “felé”-t,
Csuklott a múzsa s rámrivallt: “elég”!
Mit is haszontalankodom vele,
Mikor szivem zsibajjal van tele.
Vendége jött s avval sok a dolog,
Minden kis érzelem sürög-forog.
Bolond szeles nép! lót-fut céltalan,
S egymásba ütközik minduntalan.
De nem csoda, a szív vendége nagy
S igen kedves neki, mert az te vagy.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 09/11/2020 20:50
Bạn giục tôi, làm thơ đi những đồ đạc bình thường
Tôi muốn lắm nghe theo lời bạn nói
Nhưng ngựa thần Pegaz làm tôi bực bội
Nó chẳng cho phi mà cứ đứng trây ì
Suýt nữa hôm qua tôi viết được cái gì
Gặm bút mãi cũng nghĩ ra điều mới mẻ
Nhưng con quạ mổ rách thịt con ngựa khổ
Tôi động viên vô ích nó chẳng đi
Tôi thử vào quán rượu mọi khi
Chút ít Petőfi dính vào tôi may được
“Hướng về”, “Thử nghĩ suy” tôi bắt chước
Nàng thơ liền bị nấc, quát: Thôi ngay!
Tôi làm gì vô bổ nữa đây
Khi tim tôi đầy ồn ào náo động
Có khách đến biết bao nhiêu là việc
Mọi cảm giác tôi đảo lộn quay cuồng
Đúng là dân lươn lẹo điên khùng
Đấu lẫn nhau không ngừng không mục đích
Chẳng lạ lẫm gì khách trái tim phấn khích
Vị khách này thân thiết lắm chính là anh