Thơ » Nga » Anna Akhmatova
Đăng bởi nguyenvanthiet vào 01/04/2008 19:47, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 01/04/2008 22:45
Пленник чужой! Мне чужого не надо,
Я и своиx-то устала считать.
Так отчего же такая отрада
Эти вишневые видеть уста?
Пусть он меня и xулит и бесславит,
Слышу в словаx его сдавленный стон.
Нет, он меня никогда не заставит
Думать, что страстно в другую влюблен.
И никогда не поверю, что можно
После небесной и тайной любви
Снова смеяться и плакать тревожно
И проклинать поцелуи мои.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 31/03/2008 19:47
Người xa lạ! Xa lạ em không cần
Còn gọi của mình thì em đã mệt.
Nhưng tại sao cứ mừng vui không biết
Khi em nhìn bờ môi thắm của anh?
Thà anh cứ trách mắng, không khen em
Em nghe ra lời nghẹn ngào trong giọng
Không, không bao giờ anh bắt em nghĩ rằng
Anh từng yêu người ta rất say đắm.
Và không bao giờ em tin rằng, có thể
Sau cuộc tình bí mật chốn trời xanh
Anh lại cười và khóc rất khổ sở
Và lại ra điều trách những nụ hôn em.