Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Anh Vũ » Gốc còn (1998)
Đăng bởi hongha83 vào 04/04/2020 14:05
Câu chuyện dân gian bắt đầu lại kể
Xóm làng ta mặt nhìn mặt đông đầy
Mùa xuân đi xa hương còn lại đó
Cam bưởi đầu vườn gợi nhớ khôn khuây
Này cây cây cây như bức tường dày
Đêm tròn trăng cây còn thêm bóng nữa
Mà bóng cây bóng nào không biết múa
Khi gió về hơn một lớp men say
Ta như vườn xoan thân khẳng khiu gầy
Một năm mười năm vẫn thành kèo cột
Thành củi cành đổi ngói hông ta lợp
Thành căn nhà che ta họp hôm nay
Này nhãn này na ta đợi từng ngày
Trông từng tháng đếm từng cơn mưa nắng
Chợt ngoảnh lại mấy lần mười năm chẵn
Khi bốn mặt đồi ngan ngát hương bay
Thật của đầu cành trả nghĩa ta đây
Cứ nếm cho thoả thuê các bà con các bác
Dứa như mỡ gà mít như bọng mật
Lu nóng chè xanh sóng sánh bát đầy
Mỗi miếng ơn tình bỗng nặng trên tay
Rừng của hôm nay ngày mai rào rạt
Có phải cây đâu cả người đang hát
Cả đất lành đang kể chuyện trồng cây...