Thơ » Ba Lan » Andrzej Bursa
Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 04/09/2007 16:24, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 02/10/2007 16:35
Rankiem odprawiając w parku rekolekcje z drzewami
spotykam samotnika z walizeczką na ustronnej ławce
zaglądam do walizeczki
brr
w walizeczce poćwiartowane
niemowlę
dyskretnie skręcam w boczną aleję
idzie jakiś
tobół tobół dźwiga
pac... z toboła wypada ucięta noga kobieca
tego już za wiele
uciekam w najodleglejszy zakątek
gdzie park łączy się z wygasłym szutrowiskiem
tu mogę spotkać tylko znajomego niedojdę-buchaltera
amatora zielnika
ale cóż to koło niego kroczy?
koń?
pies?
coś mniejszego od konia
a wznioślejszego od doga
ach... to Chimera
on tu pasie w samotności swoją Chimerę
biedny staruszek.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 04/09/2007 16:24
Mỗi buổi sáng khi tôi chia sẻ những bài luyện tôn giáo của mình với cây cỏ
tôi thấy một con người cầm cái va-li nhỏ ngồi trên một ghế băng tách biệt
tôi nhìn trộm bên trong cái va-li
ối
có một đứa bé con cắt mỏng từng lát
tôi kín đáo rẽ qua một lối đi khác
có người lại gần
kéo lê một mớ đồ
tõm... một cái chân đàn bà rơi ra ngoài
quả là quá đáng rồi
tôi bỏ chạy vào một góc xa hơn
nơi công viên tiếp giáp một cái hốc sỏi đá bỏ đi
ở đây con người duy nhất mà tôi có thể gặp là anh chàng kế toán cẩu thả nọ
có cái thú vui chơi sách cây cỏ
thế nhưng cái gì đang bước đi sát cạnh hắn ta vậy?
một con ngựa?
một con chó?
một cái gì nhỏ hơn con ngựa
nhưng đường bệ hơn một con Chó Đan-mạch (1)
a... đó là một con Quái Vật (2)
cái lão nhóc tội nghiệp thì ra
đang dẫn con Quái Vật của mình vào cô đơn gặm cỏ ở đây.
Gửi bởi Thuỷ Hương ngày 02/10/2007 15:30
RANKIEM W PARKU
Rankiem odprawiając w parku rekolekcje z drzewami
spotykam samotnika z walizeczką na ustronnej ławce
zaglądam do walizeczki
brr
w walizeczce poćwiartowane
niemowlę
dyskretnie skręcam w boczną aleję
idzie jakiś
tobół tobół dźwiga
pac... z toboła wypada ucięta noga kobieca
tego już za wiele
uciekam w najodleglejszy zakątek
gdzie park łączy się z wygasłym szutrowiskiem
tu mogę spotkać tylko znajomego niedojdę-buchaltera
amatora zielnika
ale cóż to koło niego kroczy?
koń?
pies?
coś mniejszego od konia
a wznioślejszego od doga
ach... to Chimera
on tu pasie w samotności swoją Chimerę
biedny staruszek.
(1957)