i

Chuỗi hạt quấn quanh cổ
tôi
Núi Kenya từ xa
trên những đồi hình quả dứa
Mảnh đất Kikuyu

ii

Một cuốn thơ
Các đỉnh phớt xanh lam
Của ngọn Kenya
"Wangari!"[1] là
Tên mới của tôi.

iii

Một lùm cây xanh
Và lấp ló
Run rẩy
Gần chiếc xe đò
Một cậu nai tơ nhút nhát


iv

sương sớm
Trên con lộ
một con Voi
Biết rõ
tượng quyền.


v

Một âm thanh lạ tai!
"Có thể là một con voi
đang gặm mái nhà"
Trong buổi sáng
rất nhiều xanh.


vi

Một chiến sĩ cao lớn
và dưới chân anh
chỉ có
xương Voi.


vii

Các chân voi
Trong một cửa hiệu
Để cắm
Dù.


viii

Một thanh niên
Đặt ra một câu hỏi
Bằng ngôn ngữ của anh ta
Chung cuộc
Tôi luôn luôn là một kẻ
Đã có chồng.


ix

Dòng Nile trong veo
Một chú cá sấu mập
Đang gãi bụng và
Ngáp.


x

Rừng nhiệt đới
Lan đỏ — huy hoàng!
Và cận kề mắt của người coi
Một con trăn uốn khúc.


xi

Một chiếc tàu bé
Một hồ nước lặng
Bỗng nhiên kề bên tay ta
Hai vành tai
Hà mã.


xii

Một đại dương cỏ
Một biển trời nắng
Và cạnh tay tôi
Một anh trâu nước.


xiii

Kìa! trong lùm cây!
Một con báo
trên các cành —
Mà không, đó chỉ là con hươu cổ cao
Đang dùng bữa chiều.


xiv

Những thác nước đổ nhanh
Ở phía dưới xa
Bắt đầu
Dòng Nile biếng lười.


xv

Một hồ nước lặng
Xương trắng đó đây trên bờ
Rực rỡ
Trong ánh nắng.


xvi

Núi Uganda
Đất đen
Tuyết trắng
Và trong thung lũng
Ngựa rằn.


xvii

Sáng châu Phi
Không để ngủ
Xế trưa người đầy tớ
Vào lay tôi dậy.


xviii

Rất Mỹ
Tôi muốn xơi
Thức ăn địa phương —
Cả một con dê nướng!


xix

Cầm ba ngón tay
Đứa bé của châu Phi
Ngước nhìn tôi
Bầu trời của hôm ấy
Quá xanh.


xx

Trong buổi múa
Tôi thấy một cô gái
Tứ chi mềm nhũn
"Chiến lược"
Tôi nghĩ.


xxi

"Mỹ!?"        "Đúng."
"Trông cô giống cô em họ của bà dì tôi
đã kết hôn với và vân vân."
"Đúng đấy, (tôi nói), Tôi biết rồi."


xxii

Thấy tôi đang quỳ gối
Cái bà đeo hoa tai
Tưởng tôi đang cầu kinh
Nên đánh rơi cuồn chỉ
rồi ù té chạy.


xxiii

"Cô cũng là Mọi à?
        "Dạ phải"
"Nhưng đó là
một món ăn — phải không ạ —
bọn trắng hay ăn thịt
cô mà???"
                 "Ô, vậy hả — "


xxiv

Những cái lạ lùng khiến chúng tôi vui
Một con bé của châu Phi
Trông thấy người bạn trắng của tôi
Nó co giò chạy
Nó tưởng anh ta muốn ăn
Thịt nó.


xxv

Cái xác còn tươi
Của một con tê giác
Sừng đã biến mất
Vài phụ nữ Ấn độ
Tối nay
Sẽ được liên hệ.
Người đàn ông
Trong chiếc sơ mi đỏ
Muốn chuyện trò
nhưng vô ngôn —
Tôi có chữ
nhưng lại thiếu mất chiếc áo
Đỏ.


xxvii

bềnh bồng xuôi dòng
nile
trên cái bè gỗ mướn
tôi muốn đóng vai một nữ hoàng
bản xứ
một con hươu cao cổ e dè
đứng trên bờ
ngước mũi nhìn lên
                                trời.


xxviii

Chúng tôi ăn Metoke [2]
với ba ngón tay—
các món khác
với hai ngón
và một trong các món này
với ngón cái.


xxix

Rằng anh yêu tôi
tôi chắc rồi
Anh đã thỏ thẻ hỏi tôi
tới hai lần
rằng tôi có thích hay không
cái món
thịt hầm
xám.


xxx

Ngắt véo cả hai chân tôi
người đàn ông già quỳ xuống
trên đất
trước mặt tôi
cái đầu trắng của ông ta
A! Những đỉnh tuyết của
Africa
Tuyết để thăng hoa
mùa xuân bất tuyệt!


xxxi

Muốn đắp lều
Phải có bùn
và lùm cây
Và láng giềng
rất thân thiết.


xxxii

Nơi tảng băng cũ
Là hồ nước
Nơi hồ nước đó
Là Nắng
Và những con cò
Con diệc mào đỏ.


xxxiii

Trong một ngày eo sèo
Một đứa trẻ của châu Phi
Cất tiếng ca "chào bà"
— Ta chưa từng thấy
Một mặt trời chói chang như vậy!


xxxiv

Phố xá Nairobi
Hoang vắng
Vào lúc nửa đêm
Người đàn ông bán hot dog
Xếp xe hàng.


xxxv

Ở Nairobi
Tôi cò kè
Với một thằng bé Ấn độ
Xin nó bán cho tôi
Một cái mũ
Giá năm si linh —
Ôi chao mắt nó
Sao mà quá long lanh!


xxxvi

Trong một chiếc kunzu
Trắng và dài
Người cha già châu Phi của tôi
Đang đứng
Tiếng trống
Ngập tràn
Không gian!


xxxvii

Trên chiếc xe máy của người anh đồng chủng
Các ngôi chùa Hồi giáo Ấn độ
Và tiệm tùng khuất dần đằng sau
Tóc tôi xoã bay
Anh ta cười ngất
Vì chưa từng được thấy tóc nhiều như
Vậy.


xxxviii

Một con bé của châu Phi
Cho tôi một quả dứa
Đó là đoá quốc hoa
Của quê hương nó
Kiêu hãnh
Mắt chớp chớp
Nó rút ra một chiếc lá
Sắc.
Tôi thầm hỏi mình có nên
Quỳ xuống
Dưới đôi chân trần bé nhỏ
Của nó?


xxxix

Đêm đầu tiên
Ngồi một mình
& nhìn mặt trời
                   lặn
đằng sau
          dãy núi
Aberdares
  Ban
       ngày
              chân tôi
và mặt trời
  thuộc về
        lũ trẻ
  trong
        ngôi làng.


xl

Dưới ánh trăng
những căn chòi
sáng rực. . . .
Các bộ ngực nâu ló ra
như muốn chọc tức
cơn gió buồn.


xli

Một túp lều
xiêu vẹo . . .
trong gian buồng
thứ ba
một tấm chăn
viền đỏ
(của hãng Cannon)
một cái lọ
nứt
cắm cành huệ
           tím
         (bởi ai?)


xlii

Các phụ nữ bản xứ
nghĩ rằng
tôi kỳ cục
cho tới khi họ
thấy tôi đi theo anh ấy
vào túp lều.


xliii

Ở Kampala
ông vua trẻ
thường đi dự lễ
Nhà thờ
các cô gái trẻ ở đây
rất là ngoan
Đạo.


xliv

Ở đằng sau
những gốc chuối cao
cái chòi con
bị lá che
khuất
nhẫn nại chờ mùa thu
không bao giờ tới. . . .


xlv

trong quyển ký của tôi
Tôi đã nghĩ rằng mình có thể
ghi lại tất
thảy....
Hãy nghe!
tiếng cánh hạc vỗ nhẹ
lọc không khí
của biển mặn.


[1] Wangari là một danh hiệu dân Kikuyu dùng để gọi người được vinh dự chấp nhận vào bộ tộc Con Báo (Leopard clan).

[2] Metoke, thức ăn chính của dân Buganda ở Uganda, lấy từ cây / trái mã đề (plantain).
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé