Thơ » Nga » Aleksandr Blok
Đăng bởi nguyenvanthiet vào 26/03/2008 19:12, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 27/11/2012 21:20
Не легли еще тени вечерние,
А луна уж блестит на воде.
Всё туманнее, всё суевернее
На душе и на сердце - везде...
Суеверье рождает желания,
И в туманном и чистом везде
Чует сердце блаженство свидания,
Бледный месяц блестит на воде...
Кто-то шепчет, поет и любуется,
Я дыханье мое затаил,-
В этом блеске великое чуется,
Но великое я пережил...
И теперь лишь, как тени вечерние
Начинают ложиться смелей,
Возникают на миг суевернее
Вдохновенья обманутых дней...
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 25/03/2008 19:12
Những chiếc bóng buổi chiều chưa nằm xuống
Thế mà trăng trên nước đã sáng ngời.
Tất cả mịt mờ hơn và mê tín
Ở trong hồn, trong tim, ở khắp nơi…
Mê tín dị đoan sinh điều mong ước
Trong sương mờ và thanh sạch khắp nơi
Con tim mơ hạnh phúc ngày gặp mặt
ánh trăng thanh trên mặt nước sáng ngời…
Ai đấy thì thầm, hát ca, nhìn ngắm
Còn tôi giấu đi hơi thở của tôi
Điều lớn lao trong hào quang linh cảm
Nhưng lớn lao tôi đã sống qua rồi…
Nên bây giờ chỉ còn như chiếc bóng
Thì bắt đầu nằm xuống đi cho rồi
Đang hiện ra trong khoảnh khắc mê tín
Những cảm xúc của ngày ảo xa xôi.