Thơ » Nga » Aleksandr Blok
Đăng bởi nguyenvanthiet vào 25/03/2008 20:05, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 26/11/2012 21:22
Дух пряный марта был в лунном круге,
Под талым снегом хрустел песок.
Мой город истаял в мокрой вьюге,
Рыдал, влюбленный, у чьих-то ног.
Ты прижималась все суеверней,
И мне казалось - сквозь храп коня -
Венгерский танец в небесной черни
Звенит и плачет, дразня меня.
А шалый ветер, носясь над далью,-
Хотел он выжечь душу мне,
В лицо швыряя твоей вуалью
И запевая о старине...
И вдруг - ты, дальняя, чужая,
Сказала с молнией в глазах:
То душа, на последний путь вступая,
Безумно плачет о прошлых снах.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 25/03/2008 20:05
Hồn tháng ba thơm phức trong ánh trăng
Dưới tuyết tan cát kêu lên răng rắc.
Thành phố tan ra trong cơn gió ướt
Kẻ đang yêu nức nở dưới bước chân.
Em ôm anh có vẻ dị đoan hơn
Anh ngỡ rằng qua tiếng phì của ngựa
Giữa trời đêm điệu nhảy của người Hung
Đang khóc vang và trêu cười anh đó.
Ngọn gió cuồng bay lướt trên xa xăm
Muốn thiêu cháy tâm hồn anh ngọn gió
Muốn ném vào mặt anh chiếc khăn voan
Của em, và hát về thời thượng cổ.
Và bỗng nhiên – em xa lạ, từ xa
Với tia chớp bừng lên trong đôi mắt:
Nói rằng hồn trên đường cuối bước ra
Khóc điên dại về giấc mơ đã tắt.