Ai về, nhớ ghé, chợ Gôi
Qua hàng bánh đúc mua tôi đọi hè
Mua thêm một mánh thịt me
Mua thêm cho cả bó chè nữa nha!
Bánh đúc tôi xin biếu bà
Thịt me nhắm rượu, chè à, om chi
Đầu hồi, đứng gọi, bựa ni
Nhà tui om nác, chè thì rất ngon.
Phụ nữ thì bế cháu con
Đàn ông thong thả, sáng còn thả trâu
Bữa nay chẳng việc chi đâu
Nông nhàn, ít việc, ngồi lâu thì ngồi.
Ai về, nhớ ghé, chợ Gôi
Góc hàng đúa cạo, xưa tôi bán hàng
Chị tôi thì bán dần sàng
Muốn mua nón lá hãy sang kia mà!
Nón lá, Sơn Thịnh làm nha
Dần sàng, đúa cạo, Sơn Hoà, xã tôi
Bán dam Sơn An đúng rồi
Chè xenh Lệ, Tiến đứng ngồi ngổn ngang
Sơn Ninh đi buôn cả làng
Gặp gì buôn nấy, hàng mô cũng ngồi.
Ai về, nhớ ghé, chợ Gôi
Bà Đào nổi tiếng, phải rồi, thịt dê
Rồi còn cá trích nữa tề
Cẩm Xuyên lên bán, chiều về, buôn cau
Nói cau lại nhớ đến rau
Rau muống bè chuối thả bàu, nhớ mua
Rau cải phải nói là thua
Dân Thanh Chương bán cải dưa, bạn hè
Xa như thế, gánh lặc lè
Lãi lời mấy trự, mà nghe thương tình....
Chợ Gôi, chợ của quê mình
Bao năm vẫn vẹn bóng hình trong tâm
Dù nắng rát, dù mưa dầm
Có gì bán nấy, âm thầm người quê
Bán sao phải đủ mua tề
Bấc, dầu, kim, chỉ, là về ngay thôi
Kẹo bột, Cu Đơ, à rồi
Mấy con, mấy cháu, đứng ngồi, chỉ mong...
Ai về, cho gửi tấm lòng
Đứa con xa xứ long đong phương trời
Suốt đời đau đáu quê ơi
Chợ phiên, ngày lẻ, một thời chưa xa
Nhớ chợ Tết, nhớ nhất là
Mười Chín, tháng Chạp, theo bà, chợ Tru
Tò he thổi: tò he hù
Trong mơ nguyên vẹn mịt mù tuổi thơ...
Chợ Gôi, Sơn Hoà, Hương Sơn, Hà Tĩnh. Chợ phiên ngày lẻ âm lịch.
Đọi: bát; mánh thịt me: miếng thịt bê; om chi: om chứ; bựa ni: hôm nay; om nác: om ấm nước chè xanh; đúa, cạo: dụng cụ bằng tre dùng để đựng đồ dùng, vật dụng làm việc, sinh hoạt nhà nông; dam: cua; mấy trự: mấy đồng; chợ Tru: chợ Trâu, chợ phiên của chợ Gôi vào ngày 19 tháng Chạp hàng năm.