Chưa có đánh giá nào
2 bình luận
Đăng ngày 13/10/2016 14:19, số lượt xem: 953

Ôi thương lắm, những người cha người mẹ
Đẻ con ra, chăm bẵm với yêu chiều
Cực khổ ngày đêm, chỉ ước một điều
Con khôn lớn, con thành người tử tế!

Giản dị thôi, và đơn sơ như thế
Mà bao nhà, không dễ được thành công
Bao cảnh đời, tựa cửa đứng buồn trông
Con yêu hoá, bầy chó hoang mèo dại.

Con rác rưởi, cả họ lòng tê tái
Con giết người, con đảng phái lưu manh
Con đĩ điếm, con đập đá, bạo hành
Hàng thân thích, ai người không liên đới?

Biết làm sao, làm sao đây, trời hỡi
Cho đừng ai khốn nạn đẻ ra ma
Mèo hoang ơi, chó dại ơi, nhục nhã
Đau thắt lòng, bậc làm mẹ làm cha.

 

Ảnh đại diện

Xót xa

Đọc bài thơ mà cảm thấy xót xa. Xã hội đúng là đang có những hiện tượng như thế. Rất nhiều gia đình phải gánh chịu những nỗi đau này, có điều đâu phải tự nhiên mà sinh ra những hành động tiêu cực và thú tính ấy? Nguyên nhân cũng là do sự thiếu giáo dục của gia đình, mẹ cha; sự tác động của xã hội...

"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Thư cảm ơn!

Cảm ơn bạn http://www.thivien.net/Nguy%E1%BB%87t-Thu/member-8EU5tL9BQ14YEhnmnC8CWA

Chưa có đánh giá nào
Trả lời