Chăn dê ở đàng sau bàu
Dê ăn lá, mềnh cá tràu, mềnh câu
Cá tràu nhiều khi câu lâu
Móc mồi nhái, nhử gì đâu mấy ngày
Tức thì tức, nhưng mà say
Học về, ra đứng, quá cay, mới về
Rứa mà hắn thua mềnh tề
Đớp một nhát,
Là giật tê,
Túm liền.
To gì đâu, bằng cán liềm
Đánh nhớt, chặt khúc bao diêm, ấy hè
Đem kho hoặc nấu mùng nhe
Ngon thì khỏi biết, thật nghe, nhiệm màu
Nghĩa là cơm với cá tràu
Tốn cơm,
Thường bữa cơm rau,
Chán phèo.
Nói bàu cũng phải nói bèo
Bèo Tây, bèo tấm, eo ơi, rành nhiều
Lại còn cứ đến chiều chiều
Bờ bàu xúc tép cho niêu, kho nà
Câu cá mương, câu tôm nha
Tát bàu còn nói chi mà, nhớ kinh
Nãy giờ cứ nhớ linh tinh
Quên trèo sắn, mồm chúng mình đen thui
Bao nhiêu hoa trái ngọt bùi
Dọc đàng bàu, cứ tới lui, trộm liền
Quê mình cô bác thật hiền
Cân nít trộm trái để yên, chẳng gì
Đến lúc lùa dê về chi
Mần thêm bó lá nặng thì è lưng
Hôm nay tôi cứ rưng rưng
Anh hàng xóm nhắc tự dưng nhớ về
Ro ộc bàu, một thưở xưa tề
Rửa khoai, giặt áo, thả dê, câu nà
Toàn là chuyện vặt quê ta
Mà nhắc là lại nhớ nhà rưng rưng
Nhớ chi mà nhớ quá chừng
Nói nhà một cấy, mắt nưng nhoè nì...
10/11/2017
Viết theo đề nghị của một anh hàng xóm ở quê
Chú thích: Bàu-Như ao, dài giống đầm; Roộc bàu-Chỗ bậc đá để bước xuống bàu như cầu ao ở các tỉnh phía bắc.