Tháng Tám về
bên khung cửa sổ tôi nằm
bầu trời trú ngụ trong giọt sương còn đọng trên lá
lấp lánh trong đôi mắt trẻ biết cười
chiếc lá vàng rụng rơi trầm mặc
nắng trải von vàng lên ngọn gió xác xao
đuổi chuồn chuồn cao thấp hối hả tìm bạn
phối thai trời đất giao mùa.
Cánh đồng quê
Mẹ cõng cả bầu trời mưa ngâu truyền thuyết
chăm ruộng lúa đang thì con gái
Bố thấp thỏm khẩn cẩu giữa trập trùng ngày bão
điếu cày nhả khói vào khoảng trời vô định
nỗi đau đánh thức theo mùa.
Rong ruổi những tháng ngày
chợt nhận ra tháng tám thổi bay màu ký ức đùa qua tóc rối.
lòng hoang hoải tìm về
vết chân đã hoá rêu trên bậc thềm đá cũ
nỗi niềm một kiếp nặng mang.