Thơ » Ấn Độ » Tagore Rabindranath » Vượt biển
I lived on the shady side of the road and watched my neighbours' gardens across the way revelling in the sunshine.
I felt I was poor, and from door to door went with my hunger.
The more they gave me from their careless abundance the more I became aware of my beggar's bowl.
Till one morning I awoke from my sleep at the sudden opening of my door, and you came and asked for alms.
In despair I broke the lid of my chest open and was startled into finding my own wealth.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Diệp Y Như ngày 08/05/2011 04:53
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Diệp Y Như ngày 27/01/2012 06:24
Tôi sống bên mặt đường nơi bóng ngả và nhìn ngắm vườn cây hàng xóm bên kia con đường đang say sưa trong nắng ban mai.
Tôi cảm thấy mình thật nghèo nàn, cùng cơn đói lang thang hết cửa nhà này sang cửa nhà khác.
Họ cho tôi càng nhiều thứ sang trọng hời hợt, tôi lại càng hiểu rõ hơn bao giờ hết cái bát ăn mày của tôi.
Cho tới sáng hôm ấy khi thức giấy bởi cánh cửa nhà mở ra đột ngột, rồi người bước vào và hỏi xin bố thí,
Tôi tuyệt vọng mở tung nắp chiếc rương và kinh ngạc nhận ra kho báu của mình.