I.
Tôi cảm thấy tất cả các vì sao đều ngời sáng trong tôi
Cõi trần này vỗ vào đời tôi như một dòng nước lũ.
Và hoa, trong người tôi, nở rộ
Tất cả sức trẻ tươi của đất và của nước đã bốc lên như hương khói trong tim tôi;
Và hơi thở của muôn loài đang réo rắt trong tâm tư tôi như tiếng sáo.

II.
Khi cõi trần yên ngủ
Tôi đến cửa nhà người.
Muôn sao đều lặng lẽ
Và tôi ngại ngùng không dám hát lên.
Tôi đợi chờ và nghe ngóng
Cho đến khi bóng người đi qua chỗ hiên đêm
Và tôi trở về với tấm lòng tràn ngập.
Thế rồi tôi hát lên bên đường
Trong buổi sớm mai:
Những bông hoa bên giậu đáp lời tôi
Và không khí ban mai lắng nghe tôi.
Người qua đường bỗng nhiên dừng lại nhìn vào mặt tôi
tưởng rằng tôi đã gọi đúng tên của họ.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Môn toả hoàng hôn,
Nguyệt tẩm mai hoa lãnh.