Có tiếng ve sầu,
Rơi trên cây bằng lăng.
Có trái tim nào
Ôm bao mơ màng chăng?
Cơn gió bé nhỏ, nhẹ lay mái tóc ai
Mà sao làm tôi vương vấn?
Hạ buồn người đi rồi
Một mình tôi thương nhớ.
Phượng nở rồi phượng tàn, hoa sữa rơi đầy sân
Cổng trường đương khép lại, nàng quay lưng, rảo chân.
Nam Định, 30/06/2018