Thơ thành viên » vô danh » Trang thơ cá nhân » Mơ » Mộng loà
Tôi ngủ thiếp đi ức vực sâu
Hại tôi phải đếm mấy canh thâu
Sao phổi người tôi còn vị máu
Không cho tôi hả giấc thêm lâu
Lòng người bịn rịn nhớ nhung sao
Trong mơ tưởng thật vẫy tay chào
Người trót đi rồi tôi ở lại
Nhớ nhung đắm mộng cõi đa mang
Ai thả trăng chơi tự cõi trời
Để ta tỉnh giấc mới lơ ngơ
Ta vực đêm trăng loà vũng huyết
Sà hồn trút khỏi đã bên sông
Trăng thực thực trăng đã quá chăng
Cửa miệng tình yêu cũng chẳng rằng
Sao Người lỡ để người tôi lại
Và hồn rong ruổi khúc muôn trăng?
3/1/2023