Dưới đây là các bài dịch của Trần Quảng. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 14 trang (136 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Vọng Giang Nam - Chúc tế Tình Văn (Cao Ngạc): Bản dịch của Vũ Bội Hoàng, Trần Quảng

Cùng sát cánh, tình khăng khít đôi ta,
Ngờ đâu đất bằng nổi phong ba,
Cho thân kia bỗng hoá hồn ma!
Cùng ai chuyện đượm đà?

Nước chảy xuôi lại quay ngược được a?
Cỏ hoài mộng khó mong tìm được,
Áo thuý vân còn khoác đây mà!
Lệ chảy lòng xót xa!

Ảnh đại diện

Ngộ thiền kệ (Cao Ngạc): Bản dịch của Vũ Bội Hoàng, Trần Quảng

Giời đất không bến bờ,
Chỗ nào là nên ở?
Vốn tự chỗ không ra,
Nên về chỗ không đó.

Ảnh đại diện

Trí Lâm Đại Ngọc phú (tứ chương) (Cao Ngạc): Bản dịch của Vũ Bội Hoàng, Trần Quảng

Buồn vì nỗi tiết trời thay đổi,
Thấm thoát đà thu lại tới đây!
Thương nhà gặp bước không may,
Một mình vò võ đêm ngày xót xa.
Trên nền bắc mẹ già mòn mỏi,
Biết quên sao được mối ưu sầu!
Ưu sầu biết tính làm sao?
Lòng ta luống những nao nao bấy chầy.

Gió hiu hắt mây bay lơ lửng,
Dạo trong sân, sương đọng lá rơi.
Vì đâu, vui cũng mất rồi,
Nỗi niềm nghĩ lại bời bời ruột gan!

Cá về bể, hạc ngàn bay vút,
Cá giương vây, hạc mượt màu lông;
Ngước trông trời đất mịt mùng,
Thảm thương ai biết nỗi lòng cho ta?

Trời lạnh ngắt, ngân hà vằng vặc,
Trăng chếch soi, giọt ngọc trầm trầm!
Hát lên lòng luống âm thầm,
Hát rồi lại hát tri âm nhắn cùng.

Ảnh đại diện

Phù dung nữ nhi luỵ (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Vũ Bội Hoàng, Trần Quảng

Trời xanh xanh chừ,
Hay cô cưỡi rồng ngọc dạo chơi trên không đây?
Đất sao mông mênh chừ,
Hay cô ngồi xe giao tượng xuống chơi suối vàng đây?
Nhìn tàn lụa lấp lánh chừ,
Hay sao Cơ, sao Vĩ sáng rực lên đây?
Dẫn đường lại có hàng tàn chừ,
Hay sao Nguy hư đi hộ vệ đây?
Theo hầu lại có bọn thần mây chừ,
Hay cô cưỡi mặt trăng đi chơi đây?
Tiếng bánh xe lộc cộc chừ,
Hay cô ngồi xe loan đi rong đây?
Mùi thơm thoang thoảng chừ,
Hay hoa hành đỗ tết làm dây đeo đây?
Màu quần áo chói lọi chừ,
Hay chạm mặt trăng làm đồ trang sức đây?
Mượn nơi um tùm để làm đàn tê chừ,
Hay cầm đuốc sen để thắp dầu hoa lan đây?
Chén rượu bằng quả bầu vẽ chừ,
Hay rượu ngon lẫn mùi hoa quế đây?
Ngửa mặt lên nhìn đám mây chừ,
Thấp thoáng như trông thấy ai đây?
Ghé tai nghe dưới làn sóng chừ,
Mơ màng như nghe tiếng ai đây?
Định rong chơi khắp khoảng bao la chừ,
Nỡ bỏ ta trơ trọi dạo cõi trần đây?
Nhờ thần gió đẩy xe cho ta chừ,
Để được cùng nắm dây cương trở về đây?
Nỗi thương cảm trong lòng chừ,
Kêu gào mãi có làm chi đây?
Sao cô cứ lặng lẽ ngồi yên chừ,
Hay lòng trời muốn thay đổi thế nào đây?
Đã ở yên nơi sâu thẳm chừ,
Lại còn muốn trở lại làm kiếp gì đây?
Đương bị gông cùm dưới hạ giới chừ,
Có thiêng hãy rủ ta cùng lên đây?
Ở lại hay về,
Thôi cô về đây?
Còn như lặng lẽ mênh mông,
Cô giờ nằm đấy.
Dù cô có về,
Ta nào trông thấy?
Màn che chằng những dây leo;
Xương bồ mọc thành hàng dãy.
Hẳn mắt liễu ngủ đã ham rồi,
Chắc lòng sen giờ không đắng mấy.
Hẹn trên non quế, Tố Nữ miệng chào;
Đón dưới bến lan, Bật phi tay vẫy.
Sênh Lộng Ngọc lách cách gần xa,
Trống hàn hoàng thùng thùng vang dậy.
Lên vùng Tung Nhạc, hỏi Phi Tử đâu đây,
Dạo núi Ly Sơn, tìm lão tiên nào thấy?
Lượn sông Lạc Thuỷ, rùa hiện điềm lành;
Hát khúc Hàm Trì, thú đua điệu nhảy.
Rừng Châu Lâm sáng rực, phượng đậu trên cao;
Sông Xích Thuỷ đỏ ngầu, rồng gầm dưới đáy.
Lễ mọn gọi là,
Lòng thành nhận lấy.
Từ Hà Thành xe quay bánh rầm rầm,
Về Huyền Phố gió phất cờ hây hẩy.
Đã quấn quít sao bỗng e dè,
Đã hiển hiện sao còn trốn chạy?
Khi tan khi họp, như khói mây bay;
Lúc gần lúc xa, nhường mưa mù vậy.
Sao từng hàng rọi, mây vẫn sạch làu;
Trăng nửa đêm soi, núi sông lộng lẫy.
Trong khi thức ngủ, đâu thấy vui cười?
Mà nỗi lòng riêng, vẫn còn áy náy?
Nay tôi ngậm ngùi than thở,
Giàn giụa lệ rơi.
Quãng không lặng lẽ chừ, đâu là tiếng người!
Trúc reo lách tách chừ, nghe như sáo trời!
Chim xào xạc chừ sợ bay khắp nơi!
Cá phập phồng chừ lặn xuống đáy khơi.
Để tỏ lòng thành chừ, dâng lễ kính người.
Hồn nay có thiêng, hiển hiện cho coi.
Than ôi! Thương thay!
Mong cô về hưởng!

Ảnh đại diện

Quỷ hoạch từ - Giả Hoàn (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Vũ Bội Hoàng, Trần Quảng

Đã mấy ả biết sầu,
Tướng quân lòng vẫn đau,
Gạt sầu rời cẩm trướng,
Ôm hận tới Thanh Châu,
Ơn nặng đền đôi chút.
Thù sâu trả dễ đâu?
Mộ đề chữ trung nghĩa,
Truyện lạ rõ nghìn thâu.

Ảnh đại diện

Quỷ hoạch từ - Giả Lan (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Vũ Bội Hoàng, Trần Quảng

Sắc đẹp tài cao tướng Tứ nương.
Xương da là ngọc dạ như vàng,
Sau khi liều thác đền ơn chúa,
Tấc đất châu Thanh lại ngát hương.

Ảnh đại diện

Như mộng lệnh (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Vũ Bội Hoàng, Trần Quảng

Phải chăng là bức nhung thêu,
Hương mù lơ lửng nhường treo nửa rèm.
Tay này thoăn thoắt nhặt xem,
Làm cho quyên khóc yến ghen suốt ngày.
Thôi thôi ta giữ chặt tay,
Chúa xuân khéo lại đi ngay đó mà!

Ảnh đại diện

Như mộng lệnh (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Vũ Bội Hoàng, Trần Quảng

Nào phải nhung thêu mới rắc;
Rèm cuốn nửa chừng thơm sặc.
Tay tiên nhặt đem về,
Quyên khóc yến hờn cũng mặc.
Giữ chặt!
Giữ chặt!
Đừng để xuân đi nơi khác.

Ảnh đại diện

Chân Chân quốc nữ nhi thi (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Vũ Bội Hoàng, Trần Quảng

Lầu son đêm trước mơ màng,
Đêm nay thơ lại ngâm vang trong thuyền.
Bể khơi ngùn ngụt mây đen,
Quẩn quanh khí núi tỏa trên rừng dày.
Trăng kia xưa vẫn thế này,
Bể tình sao lại khi đầy khi vơi.
Hán Nam trải mấy xuân rồi,
Lòng này thắc thỏm dễ nguôi được nào.

Ảnh đại diện

Điểm giáng thần - Sái đích hầu nhi mê (Tào Tuyết Cần): Bản dịch của Vũ Bội Hoàng, Trần Quảng

Suối khe nỡ bỏ mà đi,
Bụi hồng nào có thú gì mà chơi ?
Hão huyền danh lợi một đời.
"Việc sau" thôi thế thì thôi còn gì.

Trang trong tổng số 14 trang (136 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối