Dưới đây là các bài dịch của Phạm Nguyên Phẩm. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 6 trang (54 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Bài ca ngư phủ (Xavier Bordes): Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Như nhân sư ảo ảnh hiện hình
Tình yêu biến khi tôi tiến bước
Lẽ nào đây ở lứa tuổi mình
Tôi lại ngốc như tôi đang ngốc?

Tôi buông câu để bắt bóng hồng
Hồng biến mất trong luồng gió cuốn
Khắp mọi nơi tôi kiếm tôi lùng
Mơ màng như người đang mộng du

Vì tôi sợ lầm đường lạc lối
Ảo ảnh mơ mơ chẳng thể tỉnh ra
Giống em bé tí hon chưa lớn
Trên đường đi ném hòn sỏi trắng

Bình minh chạy trên bãi cát xa
Bươi đống rác dạt trôi đêm trước
Tôi tìm người từng thấy trong mơ
Nhưng hy vọng tan tành mỗi bước

Rõ ràng như mặt nước trong xanh
Và huy hiệu đính trên cổ áo
Nàng chạy hoài theo làn sóng đuổi
Với kỳ tài có một không hai

Ảnh đại diện

Sonnet (Claude de Trellon): Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Thơ ta ơi, hãy bay đi nói hộ
Ta không còn phải đau khổ như xưa
Trước nàng thơ giá lạnh và hững hờ
Vừa hiền dịu lại xinh đẹp như mơ

Nếu ai ngờ mối tình chung thủy
Bảo tình yêu không thể dài lâu
Thời gian thắng được niềm đau khổ
Rằng yêu là phải yêu mãi không thôi

Ta muốn lập ngôi đền Chung thủy
Một bên ghi: là kẻ tình nhân
Dù trải qua bao nỗi gian truân
Bao điều đau khổ mà yêu đến cùng

Một bên ghi mấy dòng thơ nhỏ:
Tình yêu đưa vào cửa Thiên đường
Ai người không thấy tình yêu
Dừng chân ngoài cửa xin đừng vào đây.

Ảnh đại diện

Những bông hồng của Saadi (Marceline Desbordes-Valmore): Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Sớm nay muốn tặng anh hồng
Em hái nhiều quá, dắt phồng thắt lưng
Thắt lưng lại chặt quá chừng
Cho nên dây đứt cánh hồng tung bay

Đung đưa trước gió bay bay
Treo dòng nước chảy, hồng trôi chẳng về
Sóng hồng rực đỏ ngoài khơi

Chiều nay hương đọng tràn đầy áo em
Thơm như kỷ niệm êm đềm
Anh ơi! hãy thở cùng em hương lành

Ảnh đại diện

Mùa anh đào (Jean-Baptiste Clément): Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Tặng Louise, nữ công dân anh dũng, nhân viên bệnh viện dã chiến đường Fontaine-au-Roi ngày chủ nhật 28 tháng 5 năm 1871

Khi mùa anh đào đến với chúng ta
Sao học nói và họa mi vui nhảy nhót
Sẽ đua nhau mở hội
Các cô gái như điên như dại
Và các chàng trai tim sáng chói tình yêu
Khi mùa anh đào đến với chúng ta
Sáo học nói càng cất cao giọng hót

Nhưng mùa anh đào lại ngắn làm sao
Khi đôi lứa bên nhau vừa mộng mơ vừa hái
Những chùm hoa tai
Anh đào của tình yêu, như màu áo
Rỏ máu đào dưới lớp lá cây
Nhưng mùa anh đào lại ngắn làm sao
San hô đỏ hoa tai, vừa mộng mơ vừa hái

Khi mùa anh đào lại đến với anh
Nếu anh sợ tình yêu là bể khổ
Hãy lánh xa những cô nàng diễm lệ
Còn tôi đây chẳng sợ cực hình
Thiếu đau khổ một ngày tôi đâu muốn sống

Khi mùa anh đào lại đến với anh
Anh sẽ bước vào vòng tình ái
Tôi yêu mùa anh đào mãi mãi
Trong tim tôi nó để lại vết thương sâu
Còn rỉ máu đào
Dù có thương tôi thần Số phận
Tình tôi không khi nào hết hận
Tôi yêu mùa anh đào mãi mãi
Với kỷ niệm xưa còn giữ trong tim

Ảnh đại diện

Lãng quên (José María de Heredia): Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Phế tích ngôi đền nằm trên cao mũi đất
Cái chết đẩy xô, trên khoảng trống màu vàng
Những Nữ thần cẩm thạch và Hào kiệt bằng đồng
Mà lớp cỏ vinh quang chôn vùi niềm vinh hiển

Chỉ đôi lúc trên nền trời xuất hiện
Bóng trẻ cho trâu đi uống đằng xa
Nổi điệu nhạc xưa bằng ốc tù và
Vang dội giữa trời yên và biển lặng

Đất mẹ thân thương của bao Thần thánh  
Khoác lên đầu cột gãy, mỗi xuân sang
Vòng lá ô rô chẳng mấy huy hoàng

Người dửng dưng với giấc mơ tiên tổ
Giữa đêm thanh, lắng nghe không run sợ
Tiếng Biển khơi nức nở khóc Nhân ngư

Ảnh đại diện

Những chú thỏ (Théodore de Banville): Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Những chú thỏ trong rừng
Nô đùa trên cỏ ướt
Sương mai chúng nhấm nháp
Như ta nhắp rượu vang

Những con vật lang thang
Đủ màu tro, đen, trắng
Bốc ra mùi rau húng
Cùng bày tỏ nỗi lòng:

"Chúng tôi bầy thỏ con
Không biết đọc, biết viết
Chỉ mang một loại dép
Thiên nhiên đã từng ban

"Chúng tôi bầy thỏ con
Lông tạo ra giày bốt
Chúng tôi không sổ sách
Ghi chép chẳng quan tâm

"Dưới chùm thông rất thơm
Che cây thưa trong núi
Chúng tôi bầy thỏ nhỏ
Trên mông bé cùng ngồi"

Ảnh đại diện

Những người thuỷ thủ (Théophile Gautier): Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Trên biển sâu xanh biếc
Chúng tôi đi ngao du
Kéo theo khắp hoàn cầu
Vệt trắng tàu rẽ nước
Từ Ấn Độ nắng gắt
Từ các hòn đảo Sonde
Đến đại dương băng giá...

Những ngôi sao bé nhỏ
Đưa những ngón tay vàng
Chỉ hướng cho buồm giương
Cho thuận buồm xuôi gió
Trên vải buồm làm cánh
Chúng tôi, bầy chim trắng
Liệng trên sóng dập dờn

Chúng tôi nhớ quê hương
Phải xa rời biền biệt
Nhớ mẹ già da diết
nhớ những mối tình xuân
Nhưng sóng vỗ dịu dàng
Trong du dương điệp khúc
Ru nỗi lòng u uất
Mũi cày xới đồng khô
Đất nghèo kiệt xác xơ
Còn mũi tàu khai khẩn
Những cánh đồng xanh thẫm
Biển sản sinh dồi dào
Không mất nhiều công lao
Ngọc trai và hoa đá

Cuộc đời thật tao nhã
Được tổ ấm đu đưa
Sống trên bờ vực sâu
Giữa vô biên vũ trụ
Trên đỉnh cao sóng cả
Trong hoang mạc màu xanh
Được du hành theo Chúa!

Ảnh đại diện

Sonnet 31 (Joachim du Bellay): Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Sướng thay người như Ulysse từng chu du
Hay kẻ giành Lông cừu vàng thần thánh
Rồi trở về quê khôn ngoan lịch lãm
Sống giữa người thân cho đến trọn đời

Tôi bao giờ mới thấy lại, than ôi
Khói bếp bay trên làng tôi nhỏ bé
Và thấy lại vườn nhà tôi thân thiết
Đối với tôi là cả một miền quê?

Tôi yêu ngôi nhà tổ tiên tôi xây dựng
Hơn bất cứ một lâu đài nào khác
Yêu đá đen hơn đá quý hoa vân

Yêu sông Loire xứ Gaule hơn sông Tybre Latin
Yêu núi nhỏ Liré hơn rặng núi Palatin
Yêu gió mát vùng Angevine hơn gió biển thổi về

Ảnh đại diện

Cây liễu (trích) (Alfred de Musset): Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Hỡi sứ giả phương xa, ngôi sao Hôm mờ nhạt
Trên màn chiếu khuôn sáng hiện dần ra
Từ cung trời xanh, giữa vũ trụ bao la
Nhìn chi đó trên cánh đồng bát ngát?

Giông tố đã qua, trời trở lại hiền hoà
Rừng run rẩy, than vãn cùng thạch thảo
Con bướm vàng nhẹ nhàng bay dạo
Lướt thảo nguyên thơm ngát hương nồng

Sao tìm chi trên cõi trần êm giấc
Mà hạ mình xuống sát đầu non?
Sao vừa trốn vừa cười, hỡi cô em trầm mặc
Ánh mắt chập chờn sắp biến khỏi không gian

Sao đang xuống quả đồi xanh biếc
Giọt lệ buồn ngấn bạc áo đêm thâu
Xa xa chú mục đồng nhìn mải miết
Mặc đàn cừu lững thững bước theo sau

Sao đi đâu trong đêm dài vô tận?
Muốn tìm chăng nơi nghỉ ở bờ lau?
Sao đẹp quá! trong phút giây yên lặng
Sắp gieo mình như ngọc quý dưới biển sâu?

Nếu phải giã đời, hỡi ngôi sao xinh đẹp
Mái tóc vàng phải dìm xuống biển khơi
Một phút thôi, xin hãy dừng khi từ biệt
Sao tình yêu, đừng biến khỏi bầu trời!

Ảnh đại diện

Người ngủ trong thung (Arthur Rimbaud): Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Hố màu xanh với sông nhỏ rì rào
Cỏ mọc đầy những đám bạc lao xao
Mặt trời chiếu từ đỉnh non vòi vọi
Trong thung lũng nhỏ tràn đầy ánh dương

Một lính trẻ đầu trần miệng há
Gáy dầm trong đám lá cải xanh lơ
Đang nằm ngủ dưới trời mây, cây cỏ
Người xanh xao trên thảm biếc, nắng tràn

Hoa phủ đầy chân, anh ngủ, mỉm cười
Như em bé đau cười trong giấc mộng thiên thu
Thiên nhiên ơi, hãy ôm anh. Anh lạnh

Hương thơm ngát không làm cho anh thở
Dưới ánh trời, anh ôm ngực ngủ yên
Hông bên phải hai lỗ sâu hoen đỏ

Trang trong tổng số 6 trang (54 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ›Trang sau »Trang cuối