Dưới đây là các bài dịch của Nguyễn Tam. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 2 trang (16 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Xuân dạ (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Tam

Đêm đen nắng đẹp tìm đâu?
Nhìn qua khung cửa liễu sầu ngoài sân
Giang hồ nhuốm bệnh nhiều năm
Gió mưa đến cả đêm xuân chẳng chừa!
Lệ sa dưới ngọn đèn mờ
Cố hương tâm tưởng xin nhờ trăng soi
Sông Lam từ phía Nam Đài
Một làn sông lạnh đưa hồi cổ kim

Ảnh đại diện

U cư kỳ 2 (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Tam

Mười năm dầu dãi kiếp tha hương,
Lữ khách năm dài, tóc điểm sương.
Chiều xuống đường xa, bè bạn vắng,
Xuân về gác lạnh, bệnh sầu vương.
Vách hư, lổn ngổn loài lằn mối,
Ao cạn, om sòm lũ ễnh ương.
Quá nửa cuộc đời nơi góc bể,
Đọc "Đăng lâu phú" chỉ thêm thương.

Ảnh đại diện

Tự thán kỳ 1 (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Tam

Gió chiều lộng thổi, tóc sương bay,
Danh vọng chưa thành, bịnh sớm thay!
Tính vốn tự trời đâu dễ đổi,
Mệnh không do ý biết sao đây!
Xuân thu mang lại mày râu trắng,
Trời đất trao cho thân xác gầy.
Gíó mạnh cỏ bồng bay cả gốc,
Cuối đời trôi giạt đến đâu rày.

Ảnh đại diện

Thu dạ kỳ 2 (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Tam

Móc trắng thành sương thu lạnh loang,
Bên thành cây cỏ vẻ tiêu hoang.
Đèn khêu độc chiếu đêm dài dặc,
Tóc vắt trăm lo vận lỡ làng.
Nghìn dặm núi sông lòng luyến nhớ,
Bốn mùa mây khói dạ sầu mang.
Khổ thay rét sớm người không áo,
Khuê phụ chày xa giục nắng tàn.

Ảnh đại diện

Thu chí (Tứ thì hảo cảnh vô đa nhật) (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Tam

Bốn mùa cảnh đẹp có là bao,
Ngày tháng qua rồi, trở lại đâu!
Ngàn dặm trãi thân làm lữ khách,
Một sân đầy lá báo mùa Thu.
Gió lay gác nhỏ rèm sương rủ,
Tuyết phủ thôn xa tiếng ốc sầu.
Hiu hắt ngày trôi xui tóc trắng,
Cả đời chưa gột hết buồn đau!

Ảnh đại diện

Thăng Long kỳ 2 (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Tam

Trăng soi ngời sáng, bức thành phô
Đây chính Long Thành chốn cố đô.
Đường xá dọc ngang, mờ dấu cũ
Sáo đàn biến đổi, khác cung xưa.
Ngàn năm phú qúi, mồi tranh đoạt
Phân nửa bạn bè, nấm mộ trơ!
Than xót mãi chi, đời khổ luỵ
Cho sương pha tóc bạc đầu cơ!

Ảnh đại diện

Thăng Long kỳ 1 (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Tam

Sông Lô, núi Tản vẫn còn trơ
Thấy lại Long Thành, tóc bạc phơ
Thành nọ vùi chôn cung điện cũ
Đường kia thay thế gác lầu xưa
Bạn bè thuở nhỏ đều lên lão
Hồng phấn ngày xưa bế bé thơ
Trằn trọc thâu canh nào ngủ được
Trăng ngời tiếng sáo thoảng xa đưa

Ảnh đại diện

Sơn cư mạn hứng (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Tam

Trường An vạn dặm thẳng về Nam
Có kẻ ẩn cư giữa núi ngàn
Ngày đến cửa im mây kín lối
Xuân về vườn lạnh trúc thưa hàng
Vầng trăng gợi nhớ lòng quê thắt
Tiếng nhạn khơi buồn ngấn lệ loang
Tin tức cố hương thư chẳng đến
Các em giờ biết có bình an

Ảnh đại diện

Quỳnh Hải nguyên tiêu (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Tam

Nguyên tiêu sân vắng nguyệt mông lung,
Trăng vẫn như xưa đẹp lạnh lùng.
Xuân hứng một trời, nhà nọ hưởng,
Quỳnh Châu vạn dặm, nguyệt kia chung.
Non Hồng vẫn đứng, người ly tán,
Đầu bạc càng tăng hận chất chồng.
Ba chục năm trời nơi góc bể,
Đường cùng, trăng có xót ta không?

Ảnh đại diện

Mạn hứng kỳ 2 (Nguyễn Du): Bản dịch của Nguyễn Tam

Không rễ như bồng chuyển khắp nơi,
Sông nam sông bắc túi không thôi.
Trăm năm nghèo chết trong thi phú,
Sáu thước phiêu linh giữa đất trời.
Vạn dặm mũ vàng chiều sắp tối,
Một thân đầu bạc gió tơi bời.
Gợi sầu kim cổ thương tâm ấy,
Núi biếc nằm trơ dưới nắng phai.

Trang trong tổng số 2 trang (16 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối