Dưới đây là các bài dịch của Nguyễn Hoàng Ái. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 12 trang (116 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Antaeus (Seamus Heaney): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Tôi thức dậy buổi bình minh
Như bông hoa hồng – tươi và sáng
Thì mối đe doạ của ngoại bang
Trong cuộc chiến này tôi sẽ thắng.

Những sức mạnh của đất đai
Những dòng nước ngầm sôi nổi
Tôi sẽ mang theo trong người
Khi tôi lăn vào trong đất bụi.

Nơi phát sinh của tôi – là bóng tối
Là đá ngầm, là gốc rễ của cây
Là cơn lốc ngầm và sự vần xoay
Là hang động, đất đai và nước nổi.

Cứ xuất hiện thêm một anh hùng mới
Hecrales trên đường đến khu vườn.
Nhưng để giết được tôi trong cuộc chiến tranh
Thì đánh nhau là điều không tránh khỏi.

Và giờ đây tôi nằm trong đất bụi
Nhưng sức mạnh mới tràn đầy
Dù nó biết rằng cần xua tôi đi khỏi
Mặt đất quê hương rất mạnh mẽ này.

Ảnh đại diện

Giã biệt (Seamus Heaney): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Cô em mặc váy kẻ ô
Và chiếc áo choàng đơn giản
Từ ngày cô bỏ nhà đi
Ngôi nhà tiêu điều, hoang vắng.

Khi em có mặt
Thời gian thả neo
Trên nụ cười, nhưng em đi mất
Nhổ neo, choáng váng tình yêu.

Tháng ngày vội vàng, gấp rút
Đi qua hết gần cuốn lịch
Dồn vào lặng lẽ âm thanh
Của giọng nói em dịu dàng.

Thiếu em, tan tác bến bờ anh
Em đi rồi, anh một mình trên biển
Đến một ngày em chưa bỏ lệnh
Thì anh vẫn còn nổi loạn, cuồng điên.

Ảnh đại diện

Yêu dấu Aran (Seamus Heaney): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

những con sóng muôn đời, sạch sẽ, trắng trong, kính vỡ
đi vào vách đá, làm cho mắt lóa, sững sờ
những con sóng đến từ hai châu Mỹ.

chinh phục Aran. Hay là Aran vội vã
giang rộng vòng tay của đá bên con nước thủy triều
có phải chết con nước ròng và nhẹ nhàng tan vỡ?

biển vạch ranh giới với đất liền, hay đất với biển?
biển xâm phạm đất liền để hòa quyện vào nhau
theo cách của mình, ý nghĩa từng con sóng.


__________

(1)Aran – một hòn đảo ở bờ tây của Ai-len
Ảnh đại diện

Màn sương (Carl Sandburg): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Màn sương mù bay đến
bằng bước chân của chú mèo con.

Ngồi xuống và ngó nhìn
trên bến tàu, trên thành phố
ngồi chồm hỗm và lặng lẽ
rồi biến mất tăm.

Ảnh đại diện

Hãy nói với anh (Carl Sandburg): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Hãy nói với anh về những lúc em chẳng có anh
Hãy nói với anh về những giờ khắc dài, trôi rất chậm.

Hãy nói với anh về nỗi lòng của em cay đắng
Của những tháng ngày dài và nặng như gang.

Anh biết những giờ trống vắng như chiếc cốc sắt của một kẻ nghèo hèn
Trong ngày mưa, như ống tay áo của người lính mà cánh tay đã mất.

Em hãy nói với anh...

Ảnh đại diện

Nhớ nhà (Carl Sandburg): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Vách đá trên biển có màu cỏ rêu xanh
Vách đá trong rừng đỏ những chùm quả mọng
Còn lòng anh thì chỉ nhớ về em.

Ảnh đại diện

Nỗi buồn của tình yêu (William Butler Yeats): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Dưới mái hiên chim sẻ kêu ríu rít
Ánh trăng thanh và cả dải ngân hà
Và tiếng lá đang hoà âm xào xạc
Át tiếng khóc than nhân thế mờ xa.

Nàng thiếu nữ bờ môi hồng ảm đạm
Tựa hồ như đau đớn cả trần gian
Nàng giống như Odyssey bi thảm
Như vua Priam trước cái chết hiên ngang.

Và trỗi dậy, tiếng chim kêu ríu rít
Và giữa bầu trời buồn bã ánh trăng
Và tất cả tiếng lá cây xào xạc
Hòa nhập vào tiếng khóc của trần gian.

Ảnh đại diện

Yêu sao buổi hoàng hôn (Thomas Moore): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Đáng yêu sao vẻ đẹp buổi hoàng hôn
Trên biển lặng ánh mặt trời dần tắt
Khi giấc mơ xưa trỗi dậy trong hồn
Và nỗi nhớ em thì thào, khoan nhặt.

Tôi lặng buồn nhìn theo từng đợt sóng
Dội về tây chẳng vướng chút ưu phiền
Và thầm nghĩ giá mà con đường sáng
Sẽ đưa tôi về tận cuối trời Quên.

Ảnh đại diện

Ba lời (Carl Sandburg): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Ngày còn bé tôi từng nghe ba lời
Cả nghìn người Pháp chết trên đường phố
Vì: Tự do, Bình đẳng và Bác ái
Tôi hỏi: vì sao họ chết vì lời.

Tôi lớn lên, những chú bác râu đầy
Bảo tôi rằng có ba lời quan trọng:
Mẹ, Gia đình, Bầu trời – còn khi người lớn
Người đeo huân chương bảo: Sự bất diệt, Bổn phận, Chúa Trời
Họ nói ba lời này mà xúc động khôn nguôi.

Trên chiếc đồng hồ lớn ngày tháng nối đuôi
Những số phận người, bỗng nhiên chuyển động
Từ đất nước Nga vô cùng rộng lớn
Binh lính, thợ thuyền không sợ chết xông lên
Vì: Đất đai, vì Cơm áo, Hòa bình.

Tôi thấy chàng thủy thủ Mỹ, trong một lần
Cùng cô gái trẻ, nàng ngồi trên đầu gối
Chàng thủy thủ bảo: có ba lời cần nói
Cho anh xin ít trứng, ít giăm bông
Và gì nữa? – Và một chút tình
Em yêu của anh!”

Ảnh đại diện

Cỏ (Carl Sandburg): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Xác chất đống ở Austerlitz và Waterloo
Chôn xuống mộ, và hãy cho tôi làm việc
Tôi là cỏ: tôi che lấp hết.

Và xác chất đống ở Gettysburg
Và xác chất đống ở Ypres, Verdun
Chôn xuống mộ, và hãy cho tôi làm việc.
Hai năm, mười năm, và hành khách hỏi người soát vé:
Đây là chỗ nào?
       Chúng ta đang ở đâu?

Tôi là cỏ
Hãy cho tôi làm việc.

Trang trong tổng số 12 trang (116 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối