Dưới đây là các bài dịch của Nguyễn Đình. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 6 trang (59 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Tân-gia-ba trúc chi từ kỳ 3 (Phan Thanh Giản): Bản dịch của Tô Nam Nguyễn Đình Diệm

Tiêm La tiệm khách đầy trên bến
“Đỉa đen than đỏ” rầu sồm khuân
Sai khiến bọn râu sồm Đồ Bà.
Dương buồm ngạo nghễ với phong ba.

Ảnh đại diện

Tân-gia-ba trúc chi từ kỳ 2 (Phan Thanh Giản): Bản dịch của Tô Nam Nguyễn Đình Diệm

Phì-tăng đem đến thứ chi mà
Lại toan tới đảo Tân-gia-ba
Đường cát giang ba rẻ như bùn
Sản xuất nhiều hơn cả Tiêm La

Ảnh đại diện

Tân-gia-ba trúc chi từ kỳ 1 (Phan Thanh Giản): Bản dịch của Tô Nam Nguyễn Đình Diệm

Gia-ba trên đảo phố trùng trùng
Gia-ba dưới đảo nước linh lung
Mặt đen dẫn đến tên cù lạp
Cùng tên Chân-chân với phì-tăng

Ảnh đại diện

Quá Côn Lôn (Phan Thanh Giản): Bản dịch của Tô Nam Nguyễn Đình Diệm

Côn Lôn nghe nói tự lâu,
Con thuyền cô độc buổi đầu lướt qua.
Trông vời biển rộng bao la,
Non xanh gửi tấm lòng ta những ngày.
Muông gà trong khoảng rừng cây,
Thế gian ngăn cách, khói mây chập trùng.
Hỡi người hồ hải mông lung,
Có tương quan với non sông thế nào?


[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Quá Hải Vân quan (Trần Bích San): Bản dịch của Tô Nam Nguyễn Đình Diệm

Nhẹ bỗng mình chim lối Hải Vân,
Ba năm qua lại đủ ba lần.
Nửa con mắt ngó trần ai hẹp,
Sát ngọn cây trông nhật nguyệt gần.
Chửa dạn phong sương tài chửa luyện,
Không pha sơn thuỷ bút không thần.
Mây lồng cổ ngựa hoa đua nở,
Có hiểm gì đâu lối ải Tần.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Hạ nhật (Thái Thuận): Bản dịch của Nguyễn Đình Triển

Công danh chìm nổi giấc hoè
Buồn chi, hãy uống một be giải sầu
Tháng hè tắm mát ao sâu
Trời xanh xin hỏi gió đâu đưa về.

Ảnh đại diện

Xuân mộ (Thái Thuận): Bản dịch của Nguyễn Đình Triển

Trăm năm duyên phận bọt bèo
Xuân đi, già cũng đuổi theo bóng người
Bên cầu bóng liễu chơi vơi
Chiều mưa, bến vắng, le khơi nỗi buồn
Sương lồng bóng nguyệt đầu thôn
Hương trời gió quyện, bồn chồn bước chân
Chín mươi xuân, đã đến gần
Cố hương xa mãi, tình thân giãi lòng.

Ảnh đại diện

Xuân vãn (Thái Thuận): Bản dịch của Nguyễn Đình Triển

CUỐI XUÂN

Nhấp nhô sương quện khói đồng
Hoàng hôn mờ ảo, mênh mông cuối trời
Lầu cao tiếng sáo chơi vơi
Sân đu hoa rụng, khách chơi đâu rồi
Thi thơ ba chén say cười
Cho quên ngày tháng, rối bời tóc xanh
Sân rồng chưa thoả năm canh
Trên sông cánh nhạn đưa nhanh tin nhà.

Nguyễn Đình Triển

Ảnh đại diện

Thần mệnh và em bé (Jean de La Fontaine): Bản dịch của Nguyễn Đình, Huỳnh Lý

Trên thành giếng rất sâu
Nằm dài đánh một giấc
Một em bé đang tuổi đi học
(Học trò thì lăn ngủ bất kì đâu!
Người khôn hễ gặp giếng sâu
Nhảy nai nhảy ngựa tránh mau cho rồi)
May sao vừa dạo đến nơi
Thần Số mệnh khe khẽ lời gọi em
Thần rằng: “Cứu cháu một phen
Lần sau van cháu chớ nên quá khờ
Bé yêu, bé đã nghe chưa?
Lăn kềnh, họ lại đổ bừa tại ta
Đây thật rõ là
Lỗi của cháu cả
Ta hỏi thật nhá:
“Liều tợn thế này
Phải do ta hứng, đặt bày ra chăng?”
Nói xong thần bước phăng phăng

Tôi tán thưởng lời răn dạy đó
Gặp nạn gì cũng đổ “Số ta!”
Mồm luôn bảo số làm ra
Số luôn gây những phong ba, cũng kì!
Xảy mọi việc đều quy Số mệnh
Ngu dại hay liều lĩnh không phòng
Đổ cho Số cả là xong
Chung quy tội số chất chồng


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Cáo và dê (Jean de La Fontaine): Bản dịch của Nguyễn Đình, Huỳnh Lý

Đầu lĩnh Cáo một hôm đi dạo
Cùng bạn Dê cao nghệu đôi sừng
Cáo, vua xỏ lá danh lừng
Để nhìn xa, cũng khoảng chừng mũi Dê
Cơn khát đến, rủ rê xuống giếng
Cáo cùng Dê ngon miệng uống tràn
Đã cơn, Cáo mới luận bàn:
“Uống rồi ta liệu tìm đàng mà lên
Cất chân trước, sừng nghênh cao nữa
Thành giếng làm chỗ tựa, bạn ơi!
Tôi leo lưng bạn, tôi ngồi
Lại leo sừng bạn tôi rời nơi đây
Nhờ sử dụng máy này như thế
Tôi ra ngoài kéo lẹ bạn ra”
Dê cho mưu ấy cao xa
Viện râu chứng giám, khen là kế hay
“Anh, người sâu sắc lắm thay
Già đời tôi cũng khôn bày mưu cao!”
Cáo ra khỏi, giở câu lật lọng
Thuyết một thôi: “Vững bụng! Kiên tâm!
Trí anh ví địch râu cằm
Thì đâu anh có xuống nằm giếng sâu!
Anh ở lại, xin chào anh vậy!
Cố mà ra, chớ ngại gian nan
Tôi đây còn bận việc cần
Gấp rồi, dừng lại giữa đàng khó thay!”
Việc đang diễn khó biết ngay
Việc xong, mới rõ dở hay lòng người


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Trang trong tổng số 6 trang (59 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối