Trang trong tổng số 70 trang (691 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

“Tôi đã mất trí, ôi chàng trai kỳ lạ...” (Anna Akhmatova): Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Em phát khùng, ơi chàng trai lạ lẫm
Hôm thứ tư, vào lúc đó, ba giờ
Trên ngón tay của em đeo nhẫn
Đã cắn vào một con nhặng xanh kia.

Em vô tình lấy tay đè trên nó
Và ngỡ rằng con nhặng đã chết đi
Nhưng không ngờ cái ngòi con nhặng đó
Còn sắc hơn cả cọc sợi, không ngờ.

Em khóc vì anh chăng, chàng trai lạ lẫm
Gương mặt anh cười mỉm với em chăng?
Anh hãy nhìn! Trên ngón tay đeo nhẫn
Chiếc nhẫn em bằng phẳng, đẹp vô cùng.

Ảnh đại diện

“Tôi tiên đoán cái chết những người thương...” (Anna Akhmatova): Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Tôi tiên đoán cái chết những người thương
Và họ theo nhau cuộc đời từ giã
Đau đớn cho tôi! Rất nhiều ngôi mộ
Mà lời tôi báo trước những đau buồn.

Như quạ đen bay liệng trên trời
Ngửi thấy mùi máu tươi nóng bỏng
Những bài hát còn hoang sơ vui sướng
Tình yêu tôi gửi chúng đến cho tôi.

Em với anh nóng bức, ngọt ngào ghê
Anh gần gũi như tim trong lồng ngực
Đưa tay cho em, hãy nghe cho hết
Em van anh, cầu khẩn: hãy đi đi.

Anh ở đâu, em không thể nhận ra
Nàng Thơ ơi, người ấy mi đừng gọi
Dẫu người ấy thơ chưa từng ca ngợi
Chưa nhận ra, chưa hiểu mối tình ta.

Ảnh đại diện

Anh là phần thưởng của em (Anna Akhmatova): Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Em biết rằng anh là phần thưởng của em
Cho những năm tranh giành và đau đớn
Vì trong những vui sướng trần gian
Chưa bao giờ em chìm đắm
Vì một điều em chưa từng nói
Với tình nhân rằng: “Em yêu anh!”
Vì cho tất cả em đều tha lỗi
Nên với em, anh sẽ là Thiên thần.

Ảnh đại diện

Gặp ai hôn người ấy (Anna Akhmatova): Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Em sẽ không cùng uống rượu với anh
Bởi vì anh là chàng trai càn quấy.
Bọn các anh, em biết một điều rằng
Dưới ánh trăng gặp ai hôn người ấy.

Còn ở đây – êm ả như gương
Tốt đẹp như thiên đường.

Và ở đây – những đôi mắt sáng
Chưa cử động khi chưa có lệnh.

Ảnh đại diện

Sự nhầm lẫn (Anna Akhmatova): Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Gửi M. A. Gorenko*

1

Buổi sáng này say mặt trời mùa xuân
Mùi hoa hồng trên gác sân nghe rõ
Còn bầu trời sáng hơn sứ màu xanh
Tấm da mềm bọc ngoài bìa cuốn sổ
Em đọc trong cuốn vở những bài thơ
Những bài thơ viết ngày xưa của bà.

Em nhìn thấy con đường ra đến cổng
Những chiếc bàn con trắng giữa cỏ xanh
Con tim yêu hân hoan và mù quáng
Và những khóm hoa sặc sỡ vui mừng
Giữa bầu trời đen quạ kêu re ré
Và cửa nấm mồ trong sâu thẳm con đường.

(11-1910)


2

Cơn gió thổi lên hơi nóng
Bàn tay em bỏng vì ánh mặt trời
Trên đầu em là bầu trời
Có vẻ như xanh hơn là kính.

Hoa bất tử phảng phất mùi hương
Trên làn tóc của em bối rối
Và trên ngọn những cây thông
Kiến theo nhau bò thành hàng nổi.

Đầm nước ánh bạc lên uể oải
Cuộc đời theo kiểu mới rất nhẹ nhàng
Hôm nay em mơ ai sẽ đến thăm
Khi đang nằm đung đưa trên võng lưới?

(1-1910)


3

Ngọn gió xanh dường như rất nhỏ nhẹ
Gọi em về ánh sáng rất rõ ràng
Em đoán xem: có phải là chàng rể
Có phải là chàng rể của em chăng?…

Sân thấp thoáng bóng người quen đâu đấy
Rất khó nghe những lời nhỏ chuyện trò.
Sự mệt mỏi đến say mê nhường ấy
Em chưa hề hay biết đến từ xưa.

Những cây dương xôn xao điều lo lắng
Khi những giấc mơ dịu nhẹ đến thăm
Và bầu tròi đã trở nên màu xám
Những ngôi sao mờ đục giữa tầng không.

Em mang bó thuỷ dương mai màu trắng
Để trong hoa bí mật giấu lửa tình
Để người nhận hoa từ bàn tay sẽ chạm
Bàn tay e ấp, nóng bỏng của em.

(9-1910)


4

Em viết ra những lời
Mà đã từ lâu không dám nói
Đầu óc của em bây giờ rối bời
Và thân hình dường như tê dại.

Đã im tiếng tù và xa xăm
Trong con tim tất cả đều bí ẩn
Những bông tuyết mùa thu, rất nhẹ nhàng
Nằm lên trên sân bóng.

Những chiếc lá cuối mùa xào xạc!
Những nghĩ suy sau cuối rã rời!
Còn em, đã không muốn quấy rầy
Những ai người quen đùa vui ca hát.

Em tha thứ những bờ môi dịu dàng
Vì câu chuyện đùa cay nghiệt
Các anh mai hãy đến với chúng em
Bằng lối mòn đầu tiên xe trượt tuyết.

Những ngọn nến trong phòng khách cháy lên
Ban ngày, chúng dịu dàng lấp lánh
Vòng hoa người ta mang đến cho em
Những bông hồng được trồng trong nhà kính.

(Mùa thu 1910)


*Maria Alexandrovna Gorenko – chị dâu của Akhmatova.
Ảnh đại diện

“Đôi chân em từ nay sẽ không cần...” (Anna Akhmatova): Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Đôi chân em từ nay sẽ không cần
Mặc cho đôi chân biến thành đuôi cá!
Em bơi đi trong mừng vui buốt giá
Cho trắng mờ cây cầu chốn xa xăm.

Tâm hồ ngoan em cũng sẽ không cần
Mặc cho nó trở thành làn khói mỏng
Khi bay lên trên bờ sông màu đen
Khói sẽ trở nên màu xanh đằm thắm.

Anh xem kìa, em lặn xuống rất sâu
Giữ trong tay của em cành rong nhỏ
Em sẽ không lặp lại lời ai cả
Không nỗi buồn nào bị quyến rũ đâu…

Còn anh xa xôi của em chẳng lẽ
Trở nên xanh xao, tăm tối, u buồn?
Em nghe gì ư? Suốt cả ba tuần
Thì thầm bên tai: “Ngươi cần gì kia chứ?!”

Ảnh đại diện

Maiakovsky năm 1913 (Anna Akhmatova): Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Tôi đã không biết anh trong vinh quang của mình
Chỉ nhớ rằng anh dồi dào sinh lực
Nhưng có thể, ngày hôm nay, quả thực
Tôi nhớ về những ngày tháng xa xăm.

Trong thơ anh mạnh mẽ những tiếng vang
Những giọng nói rất chi là mới mẻ
Không hề lười biếng những bàn tay trẻ
Anh xây nên khủng khiếp những cánh rừng.

Cứ ngỡ rằng những gì thuộc về anh
Không như những gì có từ trước đó
Những gì anh đả phá – đều sụp đổ
Trong mỗi lời một bản án vang lên.

Anh cô độc và thường không bằng lòng
Anh sốt ruột và hối thúc phận số
Anh biết rằng sắp tới đời vui vẻ
Anh kiên cường trong một cuộc đấu tranh.

Và tiếng dội về của nước triều lên
Nghe rõ ràng mỗi khi mà anh đọc
Mưa giận dữ quất vào đôi con mắt
Với mọi người anh tranh luận rất hăng.

Và khi hãy còn một cái tên chưa quen
Tia chớp lóe lên trong phòng oi ả
Để bây giờ cả nước còn gìn giữ
Lời vang lên như hiệu lệnh đấu tranh.

Ảnh đại diện

Em đã khóc và hối hận (Anna Akhmatova): Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Em đã khóc rất nhiều và hối hận
Dù giữa bầu trời tiếng sấm vang lên!
Con tim tối tăm của em đau đớn
Trong ngôi nhà hoang vắng của anh.

Em biết rằng nỗi đau không chịu hết
Trên đường về thật xấu hổ làm sao
Đến với người không yêu thật khủng khiếp
Khủng khiếp thay nhà hoang vắng bước vào.

Em mặc đẹp, bên người ta cúi xuống
Chuỗi hạt cườm đeo trên cổ ngân vang
Người chỉ hỏi: “Hỡi người em yêu mến
Ở nơi nào em cầu nguyện cho anh?”

Ảnh đại diện

Một bài ca (Anna Akhmatova): Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Trong ánh bình minh
Về tình yêu em hát
Và ngồi xuống trong vườn
Rau lê em nhặt.

Em nhổ và em vứt-
Người ta sẽ tha thứ cho em.
Em thấy cô bé chân đất
Đang ngồi khóc bên thềm.

Em sợ những tiếng gào
Giọng của rủi ro tội nghiệp
Và thấy nồng nặc làm sao
Mùi của rau lê đã chết.

Đá sẽ thay cho bánh mà thôi
Đối với em là phần thưởng.
Trên đầu em chỉ có trời
Còn với em giọng anh văng vẳng.

Ảnh đại diện

Lời cầu nguyện (Anna Akhmatova): Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Hãy cho ta những tháng năm cay đắng
Mất ngủ, bồi hồi, ngạt thở, xót xa
Cứ lấy đi cả đứa con, người bạn
Quà tặng bí huyền của những bài ca.

Ta nguyện cầu trong Thánh lễ linh thiêng
Sau biết bao những đêm ngày mệt mỏi
Để mây đen trên nước Nga tăm tối
Thành mây hồng trong ánh sáng quang vinh.

Trang trong tổng số 70 trang (691 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: