Trang trong tổng số 7 trang (62 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7]

Ảnh đại diện

Trò chuyện (Adam Bernard Mickiewicz): Bản dịch của Hien Ha Ngoc

Người yêu của anh ơi!
Trò chuyện có ích gì?
Khi ta muốn sẻ chia
Những cảm xúc trong đời,
Tại sao anh không thể
Rót tâm hồn của anh
Vào thẳng tâm hồn em?

Sao phải cần phá vỡ
Tâm hồn vụn thành lời
Để chúng mới đến được
Sâu thẳm trái tim người?
Vì chúng sẽ tan biến
Ngay ở trong đôi môi
Và chúng sẽ đông cứng
Trong không khí mà thôi.

Anh yêu em rất nhiều!
Anh yêu em rất nhiều!
Xin gọi tên em mãi
Nhiều lần và nhiều lần!
Nhưng em sẽ thấy buồn
Và bắt đầu nổi giận
Vì anh đã không biết
Tỏ tình thật thiết tha,
Anh không diễn tả được
Tình yêu của đôi ta
Và anh đâu có biết
Tình là một bài ca;
Trong giấc mộng mê man
Anh đã không biết cách
Để lại một dấu hiệu
Tránh tình yêu lụi tàn.

Anh biết mình vô ích
Làm khó đôi môi mình
Và bây giờ anh muốn
Làm chúng tan chảy ra
Trong môi em nóng bỏng
Và anh chỉ còn muốn
Trò chuyện bằng nhịp đập
Hồi hộp của trái tim,
Bằng những hơi thở gấp,
Bằng nụ hôn nồng nàn...
Và trò chuyện như thế
Hàng giờ và hàng ngày
Hàng tháng và hàng năm
Cho đến ngày tận cùng
Thế giới của chúng ta...
Và sau cả tận cùng
Thế giới của chúng ta!

Ảnh đại diện

Nghi ngờ (Adam Bernard Mickiewicz): Bản dịch của Hien Ha Ngoc

Khi không được nhìn thấy em, anh không khóc,
Không thở dài, ngơ ngẩn;
Khi được nhìn thấy em, anh không ngất ngây,
Không bối rối, tần ngần;
Nhưng nếu lâu không được ngắm nhìn khuôn mặt ấy,
Anh thấy lòng thiếu vắng một bóng hình;
Trong nỗi khát khao, anh luôn tự hỏi mình:
Đó là tình bạn? Hay đó là tình yêu?

Khi vắng em trong đôi mắt của anh,
Anh không thể,
Vẽ dáng hình em trong tâm tưởng của mình;
Nhưng dù cho anh có vô tình như thế,
Bóng hình em anh luôn thấy rất gần.
Một lần nữa, anh lại tự hỏi mình:
Đó là tình bạn? Hay đó là tình yêu?

Anh đã đau khổ nhiều mà không đo đắn chi,
Hãy để anh đi cùng với bao nuối tiếc;
Không mục đích, không con đường phía trước,
Rồi chính anh cũng không hiểu vì sao
Anh lại trở về trước ngưỡng cửa của em;
Để khi bước vào, anh băn khoăn tự hỏi:
Điều gì đã đưa đường dẫn lối?
Đó là tình bạn? Hay đó là tình yêu?

Vì hạnh phúc của em, cuộc sống anh đâu có tiếc,
Vì bình yên của em, xuống địa ngục anh đã sẵn sàng;
Dù trái tim anh rất đỗi yếu mềm,
Anh vẫn nguyện giữ cho em bình yên và hạnh phúc.
Một lần nữa, anh lại tự hỏi mình:
Đó là tình bạn? Hay đó là tình yêu?

Khi em đặt tay lên tay anh,
Em mang đến sự bình yên kỳ lạ,
Như là anh đang lặng lẽ đi vào
Giấc ngủ ngàn thu nhẹ nhàng êm ái;
Nhưng trái tim thổn thức làm anh bừng tỉnh,
Lại băn khoăn với câu hỏi của mình:
Đó là tình bạn? Đó cũng là tình yêu?

Khi viết cho em những vần thơ này,
Không thần linh nào mách bảo một lời;
Và anh đã ngạc nhiên, tự mình không tin nổi
Sao ý thơ cứ ùa vào? Vần điệu từ đâu tới?
Để cuối cùng anh lại phải tự hỏi mình:
Cảm hứng đến từ đâu? Tình yêu hay tình bạn?

Trang trong tổng số 7 trang (62 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7]




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: