Trang trong tổng số 9 trang (81 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Con báo (Rainer Maria Rilke): Bản dịch của Takya Đỗ, Nại Hàn Đỗ

Trong Bách thảo, Paris

Những chấn song chầm chậm lướt qua
Ánh mắt giờ biến thành mệt mỏi.
Chốn ngục tù thế gian không tồn tại
Những hàng song vây bủa nơi nơi.

Vòng xoay nhỏ khoanh đều mềm mại,
Nhịp nhàng trong dáng vẻ kiêu hùng,
Như vũ điệu đại ngàn hoang dại,
Lặng yên rồi khát vọng, nhớ nhung.

Chỉ đôi lúc âm thầm ngước mắt,
Khép đôi mi giữ kín ảnh hình.
Trong huyết quản tiếng gào tịch lặng.
Ngậm ngùi ôi giấc mộng rừng xanh.

Ảnh đại diện

Dưới một vì sao (Wisława Szymborska): Bản dịch của Stanislaw Baranczak, Clare Cavanagh

Under one small star

My apologies to chance for calling it necessity.
My apologies to necessity if I’m mistaken, after all.
Please, don’t be angry, happiness, that I take you as my due.
May my dead be patient with the way my memories fade.
My apologies to time for all the world I overlook each second.
My apologies to past loves for thinking that the latest is the first.
Forgive me, distant wars, for bringing flowers home.
Forgive me, open wounds, for pricking my finger.
I apologize for my record of minuets to those who cry from the depths.
I apologize to those who wait in railway stations for being asleep today at five a.m.
Pardon me, hounded hope, for laughing from time to time.
Pardon me, deserts, that I don’t rush to you bearing a spoonful of water.
And you, falcon, unchanging year after year, always in the same cage,
your gaze always fixed on the same point in space,
forgive me, even if it turns out you were stuffed.
My apologies to the felled tree for the table’s four legs.
My apologies to great questions for small answers.
Truth, please don’t pay me much attention.
Dignity, please be magnanimous.
Bear with me, O mystery of existence, as I pluck the occasional thread from your train.
Soul, don’t take offense that I’ve only got you now and then.
My apologies to everything that I can’t be everywhere at once.
My apologies to everyone that I can’t be each woman and each man.
I know I won’t be justified as long as I live,
since I myself stand in my own way.
Don’t bear me ill will, speech, that I borrow weighty words,
then labor heavily so that they may seem light.

Ảnh đại diện

Dưới một vì sao (Wisława Szymborska): Bản dịch của Takya Đỗ

Hỡi may rủi, xin thứ lỗi vì ta gọi ngươi là điều tất yếu.
Hỡi điều tất yếu, xin thứ lỗi nếu ta có nhầm.
Hạnh phúc ơi, xin đừng giận rằng ta coi ngươi là của riêng mình.
Những người quá cố ơi, xin thứ lỗi vì hình bóng các người dần phai nhạt.
Hỡi thời gian, xin thứ lỗi vì mỗi giây ta lại bỏ lỡ nhiều thứ trên đời.
Hỡi những tình yêu dĩ vãng, xin thứ lỗi vì ta cứ đinh ninh tình cuối là tình đầu.
Hãy tha thứ, hỡi những cuộc chiến nơi xa, vì ta mang hoa về cắm.
Hãy tha thứ, những vết thương há miệng, vì ta châm chích ngón tay.
Hỡi những người đang kêu than trong vực thẳm, xin dung thứ vì ta mở đĩa nhạc vũ điệu minuet.
Hỡi những người đang đợi ở ga tàu, xin dung thứ vì 5 giờ sáng ta vẫn còn dở giấc.
Thứ lỗi cho ta, hỡi hi vọng bị săn đuổi, vì thỉnh thoảng ta cười cợt.
Thứ lỗi cho ta, hỡi sa mạc, vì ta không chạy đến ngươi với một thìa nước.
Và ngươi, con chim cắt, vẫn ở trong cái lồng đó năm này qua năm khác,
chăm chăm nhìn vào một điểm,
thứ lỗi cho ta, dẫu rằng té ra ngươi đã bị nhồi bông.
Ta xin lỗi cội cây bị đốn vì bốn cái chân bàn.
Ta xin lỗi những câu hỏi lớn vì những câu trả lời bé mọn.
Này sự thật, xin đừng để ý đến ta quá mức.
Này phẩm cách, xin hãy cho ta thấy sự hào hiệp.
Xin khoan dung, hỡi bí mật của hiện tồn, vì ta chót cào xước sợi tơ từ đuôi áo của người.
Đừng trách cứ, hỡi tâm hồn, vì ta và ngươi hiếm khi gặp mặt.
Xin lỗi mọi thứ vì ta không thể ở khắp mọi nơi cùng lúc.
Xin lỗi mọi người vì ta không thể là từng người nữ và từng người nam.
Ta biết chừng nào ta còn sống chẳng có gì có thể biện minh
vì chính ta tự ngáng đường mình.
Xin khoan dung, hỡi ngôn ngữ, vì ta đã vay mượn những lời ấn tượng
rồi dốc sức để khiến chúng thành hời hợt.

Ảnh đại diện

Mối tình đầu (Wisława Szymborska): Bản dịch của Joanna Trzeciak

First love

They say
the first love is the most important.
That’s very romantic
but it’s not the case with me.

There was something between us yet there wasn’t.
It transpired and expired.

My hands don’t tremble,
when I stumble upon small mementos
or a stack of letters wrapped in twine
—not even a ribbon.

Our only meeting after all these years
is a conversation between two chairs
at a cold table.

Other loves
still breathe deeply within me.
This one lacks the breath to sigh.

But still, just the way it is,
it can do what the rest are not yet able to do:
unremembered
not even dreamt of
it accustoms me to death.

Ảnh đại diện

Mối tình đầu (Wisława Szymborska): Bản dịch của Takya Đỗ

Người ta bảo
tình đầu là đáng kể nhất.
Điều đó thật lãng mạn
song với tôi thì không đúng.

Giữa chúng tôi là cái gì đó dường như có lại như không.
Nó xảy đến rồi biến mất.

Tay tôi chẳng hề run,
khi bắt gặp những kỉ vật nhỏ bé,
và chồng thư được sợi dây chằng giữ
- thậm chí còn chẳng phải sợi ruy băng.
Cuộc gặp gỡ duy nhất của chúng tôi sau rất nhiều năm
là cuộc chuyện trò giữa hai cái ghế
bên chiếc bàn lạnh giá.

Những cuộc tình khác
vẫn thở sâu thẳm trong tôi
cuộc tình này thở chẳng ra hơi.

Song, dẫu rằng nó chẳng thể khác,
nó làm được cái việc mà những cuộc tình kia chưa làm được:
trôi vào quên lãng,
thậm chí còn không được mơ đến,

nó tập cho tôi quen với sự chết.

Ảnh đại diện

Những đám mây (Wisława Szymborska): Bản dịch của Stanislaw Baranczak, Clare Cavanagh

Clouds

I’d have to be really quick
to describe clouds -
a split second’s enough
for them to start being something else.

Their trademark:
they don’t repeat a single
shape, shade, pose, arrangement.
Unburdened by memory of any kind,
they float easily over the facts.

What on earth could they bear witness to?
They scatter whenever something happens.

Compared to clouds,
life rests on solid ground,
practically permanent, almost eternal.

Next to clouds
even a stone seems like a brother,
someone you can trust,
while they’re just distant, flighty cousins.

Let people exist if they want,
and then die, one after another:
clouds simply don’t care
what they’re up to
down there.

And so their haughty fleet
cruises smoothly over your whole life
and mine, still incomplete.

They aren’t obliged to vanish when we’re gone.
They don’t have to be seen while sailing on.

Ảnh đại diện

Những đám mây (Wisława Szymborska): Bản dịch của Takya Đỗ

Khi tả những đám mây
Tôi phải nhanh hết mức -
chỉ trong chớp mắt
từ hình này chúng biến thành hình khác.

Chúng có đặc tính riêng -
không bao giờ tái lặp
hình thù, sắc thái, dáng vẻ, bố cục.

Chẳng trĩu nặng bởi bất kỳ ký ức
chúng nhởn nhơ bay trên đầu sự thật.

Bất kể là gì mà chúng chứng kiến –
chúng lập tức tản ra mọi hướng.

So với những đám mây
đời người xem ra bền vững,
hồ như vĩnh viễn, hồ như bất diệt.

Bên cạnh những đám mây,
thì tảng đá giống người anh em ruột thịt,
có thể tin cậy được,
còn chúng chỉ là những anh em họ xa xôi, lờ lững.

Mặc con người tồn tại nếu họ muốn,
và rồi họ chết đi lần lượt,
với những đám mây ấy có hề chi,
tất thảy với chúng
tuyệt không quen biết.

Suốt cuộc đời bạn,
và cuộc đời tôi, và vẫn còn tiếp diễn,
chúng diễu qua tráng lệ như cuộc diễu hành.

Chúng không có nghĩa vụ phải chết cùng khi ta chết.
Chúng chẳng nên được ngắm khi đang lướt bồng bềnh.

Ảnh đại diện

Các khả năng (Wisława Szymborska): Bản dịch của Takya Đỗ

Tôi thích phim hơn.
Tôi thích mèo hơn.
Tôi thích những cây sồi bên sông Warta hơn.
Tôi thích Dostoyevsky không bằng thích Dickens.
Tôi thích cái tôi yêu mến nhân dân
hơn cái tôi yêu thương nhân loại.
Tôi thích luôn giữ kim chỉ bên mình hơn, để phòng thân.
Tôi thích màu xanh lá hơn.
Tôi thích hơn nếu không cứ khăng khăng,
rằng lý trí phải chịu trách nhiệm về mọi thứ.
Tôi thích những ngoại lệ hơn.
Tôi thích ra đi sớm hơn.
Tôi thích nói với bác sĩ về điều gì đó khác hơn.
Tôi thích hơn những minh hoạ cũ nét phác hoạ thanh mảnh.
Tôi thích cái ngớ ngẩn của việc làm thơ
hơn cái ngớ ngẩn của việc không làm thơ.
Tôi thích hơn, trong tình yêu, những ngày kỉ niệm không tròn năm tháng,
mà ta có thể ăn mừng thường nhật.
Tôi thích những nhà đạo đức học hơn,
họ chẳng hứa hẹn điều gì với tôi hết.
Tôi thích sự tử tế thủ đoạn hơn là sự tử tế quá cả tin.
Tôi thích hơn khi trái đất mặc đồ dân sự.
Tôi thích những nước bị xâm lăng hơn là những nước đi xâm lăng.
Tôi thích hơn khi có vài sự phản đối.
Tôi thích địa ngục hỗn loạn hơn địa ngục trật tự.
Tôi thích truyện cổ Grimm hơn trang nhất của các báo.
Tôi thích lá không hoa hơn là hoa không lá.
Tôi thích những con chó không bị xén tỉa đuôi hơn.
Tôi thích những đôi mắt sáng màu hơn, vì mắt tôi màu tối.
Tôi thích những ngăn kéo tủ hơn.
Tôi thích nhiều thứ mà ở đây tôi không nói,
hơn những thứ mà ở đây tôi cũng không nhắc tới.
Tôi thích những số không đơn lẻ
hơn là những số không được xếp hàng sau những con số.
Tôi thích thời gian của côn trùng hơn thời gian của tinh tú.
Tôi thích gõ lên gỗ hơn.
Tôi thích hơn khi không hỏi khi nào và còn bao lâu nữa.
Tôi thích ghi nhớ cả điều khả thể này hơn,
rằng hiện tồn có lý do riêng của nó.

Ảnh đại diện

Sự im lặng của cỏ cây (Wisława Szymborska): Bản dịch của Joanna Trzeciak

The silence of plants

A one-sided relationship is developing quite well between you and me.
I know what a leaf, petal, kernel, cone, and stem are,
and I know what happens to you in April and December.

Though my curiosity is unrequited,
I gladly stoop for some of you,
and for others I crane my neck.

I have names for you:
maple, burdock, liverwort,
eather, juniper, mistletoe, and forget-me-not;
but you have none for me.

After all, we share a common journey.
When traveling together, it’s normal to talk,
exchanging remarks, say, about the weather,
or about the stations flashing past.

We wouldn’t run out of topics
for so much connects us.
The same star keeps us in reach.
We cast shadows according to the same laws.
Both of us at least try to know something,
each in our own way,
and even in what we don’t know
there lies a resemblance.

Just ask and I will explain as best I can:
what it is to see through my eyes,
why my heart beats,
and how come my body is unrooted.

But how does someone answer questions
which have never been posed,
and when, on top of that
the one who would answer
is such an utter nobody to you?

Undergrowth, shrubbery,
meadows, and rushes…
everything I say to you is a monologue,
and it is not you who’s listening.

A conversation with you is necessary
and impossible,
urgent in a hurried life
and postponed for never.

Ảnh đại diện

Sự im lặng của cỏ cây (Wisława Szymborska): Bản dịch của Takya Đỗ

Mối quan hệ một chiều giữa chúng ta đang phát triển không tồi.
Tôi biết cái gì là lá, là cánh hoa, bông, nón, cuống,
và tôi biết điều gì sẽ xảy ra với các bạn vào tháng Tư và tháng Chạp.

Dù sự tò mò của tôi chẳng có đi có lại,
với một số trong các bạn, tôi đặc biệt khom mình,
với một số khác tôi phải nghểnh đầu lên.

Các bạn với tôi là những cái tên:
cây phong, ngưu bàng, địa tiền
thạch nam, bách, tầm gửi, và đừng-quên-em;
song với các bạn tôi là kẻ vô danh.

Chúng ta cùng chung một cuộc lữ hành.
Ta có thể vừa đi vừa trò chuyện, dĩ nhiên,
trao đổi vài lời nhận xét, về thời tiết chẳng hạn
hay về những ga tàu lướt qua chớp nhoáng.

Có biết bao chủ đề, bởi chúng ta có biết bao mối liên kết.
Cũng một ngôi sao kia giữ chúng ta trong cùng khoảng cách.
Bóng chúng ta hắt xuống theo cùng một quy luật.
Chúng ta cùng gắng biết thứ gì đó, mỗi bên theo một cách riêng,
và thậm chí những điều chúng ta không biết cũng tương đồng.

Các bạn cứ hỏi, tôi sẽ gắng hết mình giải thích:
là thế nào khi tôi nhìn tận mắt,
tại sao tim tôi lại đập
và tại sao thân tôi không bén rễ.

Nhưng làm sao trả lời những câu hỏi không được đặt ra
mà người trả lời, hơn nữa,
với các bạn tuyệt nhiên là không-ai-cả?

Những bụi thấp, những lùm cây, thảm cỏ, và lau sậy
tất tật những gì tôi đang nói với các bạn là độc thoại
và các bạn không nghe thấy.

Chuyện trò với các bạn là tất yếu và cũng là bất khả
Rất khẩn thiết trong nhịp đời vội vã
và chẳng bị trì hoãn lại bao giờ.

Trang trong tổng số 9 trang (81 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: