22/12/2024 12:46Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Thất ngôn bát cú; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Vãn Đường
Đăng bởi Vanachi vào 11/07/2005 19:50
Nguyên tác
來是空言去絕蹤,
月斜樓上五更鐘。
夢為遠別啼難喚,
書被催成墨未濃。
蠟照半籠金翡翠,
麝薰微度繡芙蓉。
劉郎已恨蓬山遠,
更隔蓬山一萬重。
Phiên âm
Lai thị không ngôn khứ tuyệt tung,
Nguyệt tà lâu thượng ngũ canh chung.
Mộng vi viễn biệt đề nan hoán,
Thư bị thôi thành mặc vị nùng.
Lạp chiếu bán lung kim phỉ thuý,
Xạ huân vi độ tú phù dung.
Lưu lang dĩ hận Bồng sơn[1] viễn,
Cánh cách Bồng sơn nhất vạn trùng.Dịch nghĩa
Hẹn đến thì chỉ là nói suông, mà đi rồi thì mất tăm tích
Trăng xế trên lầu vẳng tiếng chuông lúc canh năm
Mộng thấy mình xa cách nhau kêu khóc cũng khó tỉnh giấc được
Trong bức thư bị thúc giục viết cho xong nước mực đậm dòng
Ánh nến soi lên một nữa chân lông chim phỉ thuý thêu kim tuyến
Mùi hương xạ thoảng bay qua gối phù dung thêu
Chàng Lưu đã hận núi Bồng Lai xa xôi
Mà mình lại ở cách núi Bồng Lai đến vạn trùngBản dịch của Trần Trọng San
Mờ mịt tăm hơi hứa hẹn suông
Canh năm trăng xế chợt nghe chuông
Mộng ly biệt mãi kêu khôn tỉnh
Thư giục mau xong mực đậm nồng
Ánh nến nữa in chăn phỉ thúy
Thoảng bay hương xạ gối phù dung
Bồng sơn đã hận đường xa thẳm
Lại cách Bồng sơn một vạn trùng
[1] Núi Bồng Lai. Theo Sử ký, Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu là ba ngọn núi tiên trong Bột Hải. Ở đấy chim muông đều có lông trắng, cung điện đều bằng vàng bạc. Đó là nơi các thần tiên bất tử sống thảnh thơi sung sướng.