22/12/2024 13:10Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Ngũ ngôn bát cú; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Vãn Đường
Đăng bởi Lâm Xuân Hương vào 14/04/2017 14:20
Nguyên tác
悵望銀河吹玉笙,
樓寒院冷接平明。
重衾幽夢他年斷,
別樹羈雌昨夜驚。
月榭故香因雨發,
風帘殘燭隔霜清。
不須浪作緱山意,
湘瑟秦簫自有情。
Phiên âm
Trướng vọng Ngân hà xuy ngọc sanh,
Lâu hàn viện lãnh tiếp bình minh.
Trùng khâm u mộng tha niên đoạn,
Biệt thụ ky thư tạc dạ kinh.
Nguyệt tạ cố hương nhân vũ phát,
Phong liêm tàn chúc cách sương thanh.
Bất tu lãng tác Câu sơn[1] ý,
Tương[2] sắt Tần[3] tiêu tự hữu tình.Dịch nghĩa
Lòng buồn nhìn lên dải Ngân hà thổi sênh ngọc,
Ngồi trên gác lạnh nhà giá cho tới sáng.
Hình ảnh đồ khâm liệm, mộng về cõi âm những năm trước đã hết,
Đêm qua một chim mái kêu hoài trên cây làm hồn kinh phách tán.
Nhà sàn dưới trăng, nhân có mưa, cảm được hơi hám cũ,
Gió tung rèm thấy được ánh nến tàn mờ ảo cách làn sương trong.
Chẳng cần viết dông dài về núi Câu,
Chỉ đàn sắt đất Tương, tiêu xứ Tần cũng đủ tả tình rồi.Bản dịch của Nguyễn Minh
Dưới dải Ngân khúc buồn sênh ngọc
Trên gác nhà tới lúc sáng trời
Áo tang, ác mộng qua rồi
Đêm qua chim mái kêu hoài hồn kinh
Đêm mưa cảm hơi mình ngày cũ
Gió tung rèm thấy ngỡ nến xưa
Núi Câu có viết cũng thừa
Tần tiêu, Tương sắt đã vừa tình ta.
Tác giả làm bài này để tuởng nhớ vợ hiền mới mất.
[1] Trong huyền thoại Vương Tử Kiều tu tiên đắc đạo, cưỡi hạc thổi sênh về thăm núi này.
[2] Sông nay trong tỉnh Hổ Nam, trên bờ có đền thờ nữ thuỷ thần.
[3] Tên nước cũ, nay trong tỉnh Thiểm Tây, ý trong bài chỉ kinh đô Trường An.