22/12/2024 13:22Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Thất ngôn bát cú; Nước: Việt Nam; Thời kỳ: Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn
Đăng bởi tôn tiền tử vào 18/09/2024 20:30
Nguyên tác
新年喜我老添齡,
更喜兒郎各長成。
覲轡康強趨省閣,
書帷團聚守門庭。
琢磨正要勤為學,
溫凊無勞遠致情。
春帖一通當面訓,
弄孫還待醉池亭。
Phiên âm
Tân niên hỉ ngã lão thiêm linh,
Cánh hỉ nhi lang các trường thành.
Cận bí khang cường xu tỉnh các,
Thư duy đoàn tụ thủ môn đình.
Trác ma[1] chính yếu cần vi học,
Ôn sảnh[2] vô lao viễn trí tình.
Xuân thiếp nhất thông đương diện huấn,
Lộng tôn hoàn đãi tuý trì đình.Dịch nghĩa
Năm mới mừng ta thêm tuổi già,
Lại mừng các con trai mỗi người đều trưởng thành.
[Cha] cầm cương ngựa vào chầu vua, vẫn mạnh khoẻ, rảo bước nơi cửa cung,
[Các con] quần tụ ở thư phòng, giữ lấy nếp nhà.
Cái chính yếu của việc mài giũa là phải học tập chăm chỉ,
Không phải lo lắng nhiều vì việc ấm lạnh vấn an cha ở nơi xa.
Xem bài thơ xuân này hãy coi như [cha] đang dạy bảo ở ngay trước mặt,
Việc đùa chơi với các cháu thì hãy đợi đến lúc say ở bên ao bên đình.
Phạm Văn Ánh dịch nghĩa.
[1] Mài giũa, chỉ việc chuốt mài ngọc, sau được dùng chỉ việc học tập.
[2] Người xưa cho là phận làm con đối với cha mẹ thì phải sớm thăm tối viếng, quạt nồng ấp lạnh. Đây ý nói tác giả đang ở phương xa vẫn luôn mạnh khoẻ, các con cái ở nhà không phải lo lắng về việc phụng dưỡng, chăm sóc thì càng phải để tâm vào việc học tập.