Trang 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 trong tổng số 15 trang (142 bài viết)Trang đầu « Trang trước ‹ ... [5 ] [6 ] [7 ] [8 ] [9 ] [10 ] [11 ] ... ›Trang sau »Trang cuối
Nước nhà và em (người viết: Nhạt Huyền) Anh đứng đây, trên thảm đảo xanh rì Để gìn giữ một vùng trời tổ quốc, Vùng đất thánh và thiêng liêng hơn ngọc Mà nghìn năm xương máu đã gọi tên. Em biết không, từ những lúc mới quen Anh đã nghĩ có ngày ta cách biệt, Anh phải nói điều chi cho da diết Về cuộc tình chỉ trọn vẹn một bên. Đã xa rời ngày tháng cũ chưa quen Ngày tháng mới vẫn điềm nhiên kéo đến Bao nỗi nhớ và bao niềm yêu mến Có lúc tròn, có lúc khuyết như trăng. Em biết không,…
Vì sao?! (người viết: Nhạt Huyền) Vì sao lại nhớ? Vì sao lại thương? Để trên đôi mắt lại vương chút buồn. Phải chăng tình là sợi chỉ tơ vương, Khâu nỗi nhớ về người yêu thành mộng. Ngày dài thật mà dường như lắng đọng Bao buồn vui nay chẳng nói chẳng rằng, Cho bốn mùa, cả bốn: khỏi băn khoăn. Vì sao lại nhớ? Vì sao lại thương? Để cho đôi mắt, đôi môi dỗi hờn. Gần bên người chợt thấy mặn nồng hơn, Khi xa rời bỗng thấy thật cô đơn. Vì sao lại nhớ?! Vì sao lại thương?!
Một nửa (người viết: Nhạt Huyền) Một điều ước chỉ vừa tròn một nửa Còn nửa kia xin gửi lại vấn vương, Một người đi xa cách cả quãng đường Người ở lại chẳng còn là gì nữa… Một lời hứa ví như bao lời hứa, Người để tâm người lại quá hững hờ. Một người đi bỏ lại một người chờ Cả trong mộng vẫn lưu thành hoài niệm. Quỳnh thương mến, trong mơ em tìm kiếm Ở cách xa và chỉ ngắm nhìn thôi, Thấy chị vui em hạnh phúc lắm rồi Niềm an ủi với em là duy nhất. Nếu cơ hội cho đôi ta họp mặt, Em…
Cô liêu (người viết: Nhạt Huyền) Quảng Ninh! Quảng Ninh! thật đáng yêu. Lại một lần tôi nhớ rất nhiều Những nàng thơ - với mộng phiêu diêu Hương sắc nồng say cả sớm chiều. Tôi buộc lòng tôi với ngọn diều Để người xa thấy mối tình tiêu: Xin chút yêu đương, tí mĩ miều Trong giờ phút rán gượng liêu xiêu. Tôi hiếm đồng xu đâu dám nghêu, Chỉ vơ gió thoảng ở quanh lều. Có góc tường nao xanh tợ rêu Nhìn tôi say lắm giống như trêu. Ai đưa tôi thoát khỏi cô liêu, Tôi gửi lại vần thơ…
Êm đềm (người viết: Nhạt Huyền) Một sân trường rợp bóng buổi chiều xưa Khi hơi ấm tình yêu vừa trở dậy Trong đôi mắt người thơ chưa kịp thấy Những phút giây thắm thiết ở quanh mình Để tháng ngày cứ vội vã lặng thinh Trôi đi mãi chẳng khi nào về lại Tiếng nói khẽ nhưng đong đầy ân ái Ánh mắt buồn như sợi chỉ đồng tâm Gởi nhớ thương vào những mối lặng thầm Chưa bày tỏ vì còn nhiều vấp ngã Trên từng bước đường đời đầy xa lạ. Quay về rồi với ruộng lúa vẫn xanh Nhưng yêu thương đã…
Mộng mơ (người viết: Nhạt Huyền) Đôi dòng chữ nhỏ chẳng yêu thương, Người đọc vô tình lại vấn vương, Vướng phải tơ hồng không cách gỡ, Chỉ đành mong nhớ để môi hường. “Dòng thời gian” đó giờ còn không? Anh đã ngâm nga những vạn lần Những lời ưu tư đầy trìu mến Của người con gái ở thôn đông. Quảng Ninh cảnh đẹp với người thơ, Không thể ngăn lòng thôi mộng mơ; Muốn thả hồn bay theo vợn gió, Nào hay gió lại đứng làm ngơ.
Tôi sẽ nói…! (người viết: Nhạt Huyền) (tặng Quỳnh Đinh) Muốn trao ai đôi dòng đầy tâm sự, Nhìn sao gần mà lại xa thật xa… Về thăm đồng với lúa ngát hương hoa Trong ánh mắt mùa thơ vô bờ bến. Quỳnh Đinh ơi! Lỡ mai tôi tìm đến Trên vòng tròn của quả đất không gian, Tôi sẽ nói một câu hơi dỗi hờn: Hai chúng mình khi nào thành đôi bạn?
Thương nhớ (người viết: Nhạt Huyền) Thu đến gợi về người cố hương Màn đêm thêu dệt cảnh uyên ương... Thương ai như đã mấy lần thương, Xa vắng đôi nơi nhớ lạ thường! Nhiều quãng đường dài nhiều vấn vương, Không ai gỡ được mối tư tương. Lẳng lặng buồn theo mỗi đoạn trường Êm đềm trong gió ngỡ du dương... Và tôi yêu dấu một mùa sương Cho khoảng trời thơ đỡ lạc đường, Vì hồn xa lắm ở tha phương Chỉ gởi mộng về để nhớ thương.
Cảnh ngộ (người viết: Nhạt Huyền) (tặng Phạm Kim Cương) Dòng máu trở nhạt với cách xa, Hỏi tìm đâu ra tình đầm ấm? Lạc vị những trước chưa thể ngấm, Chờ nghìn năm sau có nồng nàn? Em có nhớ ai gánh trái ngang? Đêm ngày bệnh hoạn trong vô vọng; Giúp người để nếm tàn tro nóng, Ấm ức tha hương giải tuổi hờn. Em ở phương nào có lạnh hơn? Hoàn cảnh đổi thay do kiếp vận. Đừng buồn, đừng giận, nên minh mẫn; Tương lai sẽ sáng cùng đôi tay.
Vô duyên (người viết: Nhạt Huyền) (tặng người cho tôi quá giang xe lần đầu và cũng là lần cuối) Lại nhớ về ngày tháng năm ấy, Lòng chợt buồn như gần được thấy! Không muốn nhớ hay chẳng được quên? Việc hằng ngày, lại gần mơn trớn. Ngại ra vào những lúc kề bên, Biết nói gì, làm gì hỡi bạn? Người sang đò trọn nghĩa đò đưa. Kẻ quá giang xin nghĩa dọc đường. Trăm tuổi nữa trong kí ức xưa Vẫn gìn giữ một ngày bình thường. Ai kia còn nhớ về ai kia? Ngày có thắm hai bờ khoảng cách? -…
Trang 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 trong tổng số 15 trang (142 bài viết)Trang đầu « Trang trước ‹ ... [5 ] [6 ] [7 ] [8 ] [9 ] [10 ] [11 ] ... ›Trang sau »Trang cuối