ĐIỆU RU ĐƠN … Tôi hát giữa trời tiếng lá reo, Ru em mơ mộng thuở quê nghèo, Nụ cười e ấp thường mong đợi Ánh mắt thẫn thờ mãi ngắm theo. Tình đã bay đi ơi gió cuốn, Lòng còn ở lại hỡi trăng treo! Từng cơn se thắt chiều mưa đổ, Bến vắng thuyền ai đã nhỗ neo ! Phantran
TUI REO
Tôi bỗng vui mừng cất tiếng reo, Lão Phan vừa nói tại anh nghèo, Nên xưa người bỏ không thèm ngó, Thuở ấy nàng bai chẳng bước theo. Chỉ tại cây si trồng trật chỗ, Cũng vì hoa ái cột lên treo. Khuyên ai tìm…
ĐÔNG VỀ Đông đã về mưa dầm quê mẹ, Cây rũ buồn rướm lệ cúi đầu, Thềm xưa chắc đã phai mầu, Bếp còn rực đỏ giành nhau chỗ ngồi.? Bên liếp cửa dáng ai còn đợi, Thằng con hư chơi dỡn chưa về. Bên ni cứ ngóng bên tê, Mẹ ơi tha thứ con mê mãi đời. Mưa và lạnh quay tròn điệu vũ, Phố thưa người nên phồ buồn thiu. Người đi tránh gió liêu xiêu, Ngẫm sao thương quá mẹ yêu trên đường, Trách thầm mình ngày xưa ngang bướng, Cứ ham chơi chẳng tưởng đến nhà, Mẹ chừ về với ông bà, Ta chừ mới biết…
THƠ VÀ TÔI Thấm đậm lâu rồi những tiếng thơ Hòa trong huyết quản thuở còn thơ Lời ru êm ái ca dao mẹ Giọng đọc ngọt ngào truyện tích thơ Mấy bận tang thương vần cuộc thế Bao nhiêu chứng tích dậy hồn thơ Chim quyên xuống đất ăn trùng hót Để lại còn chi, chỉ có thơ. Cao Linh Tử 19.10.2015
DĂM VẦN LẾU LÁO
Lếu láo dăm vần cứ ngỡ thơ! Tưởng mình có khiếu với văn thơ. Cũng lên cung bậc đôi ba chữ, Lại lẩy thăng trầm mấy vận thơ. Thử viết giao lưu cùng bạn mạng, Ráng hòa xướng họa…
MIỀN KÝ ỨC! Xa rồi kỷ niệm bến sông xưa Thanh thản yên hàn giữa nắng mưa... Nhộn nhịp thuyền câu giăng cá nhảy Tưng bừng mái đẩy vẳng đò đưa Giọng hò giã gạo vang chiều tối Câu hát ru hời vọng sớm trưa Ký ức soi tìm thành chuyện cũ Tiếng chày thậm thịch ngỡ còn lưa! ĐM
NHỚ NGÀY ĐI
Sao cứ ngồi đây nhớ bến xưa? Biết rằng ngoài nớ đã vào mưa. Thương người ngày cũ theo buồn tiển, Nễ bạn hôm nao đến lặng đưa. Nằm ráng trong chăn dù đã sáng, Ngồi thêm trước ngõ mặc hơi trưa. Ra đi…
CỨ XUÂN * Đầu ngày nhổm dậy nắng bừng xuân Sinh nhật bao mùa vẫn mặn xuân Cánh cửa đời người luôn bất tận mở hoài không khép những lần xuân Hoa thay áo mới chờn vờn bướm Đông dứt gót hài hối hả xuân Mật ngọt bôi vần thơ chín đỏ Vừng hồng bổi hổi thức ngòi xuân. 6.10.15 Tú Xuân CHÚC MỪNG Mừng người cứ mãi có mùa xuân, Thức dậy là nghe mạch sống xuân, Vũ trụ muôn đời xanh biếc ngọc Tế bào một thoáng vẫn đầy xuân. Vần thơ ai viết tràn đêm mộng, Câu họa người ghi thắm sắc xuân. Cũng…
TÌNH YÊU THỜI NHÚC NHÍCH Trên phố đông người ta nhúc nhích Đường càng tắt tị càng mê tít Tình thêm thắm thiết lúc ngo ngoe Nghĩa hóa nồng nàn khi rục rịch Khói mịt đâu lem dáng mượt mà Còi rền chẳng át lời thanh lịch. Mong sao ùn ứ mãi triền miên Sớm tối đi về ta khắn khít. Đồ lô phamanhoa
THĂM HUYNH CỦA TUI Ghé thăm thấy lão Hòa đang nhích, Dù bực nhưng sao mắt nhắm tít! Vội ngó té ra già muốn rắm! Liếc nhìn chính hiệu lão ưa rịch. Kẹt xe nhưng vẫn luôn khiêm tốn, Vướng xế không…