Xin giữ một cõi riêng Cho một mình ta thôi Âm u buốt giá muôn niên, Ngồi quạnh hiu một bóng lẻ loi ? Hay là ngàn câu lưu luyến, Niềm yêu thương chất chứa triền miên, Ấm áp tim người ?
Xin một cõi riêng, riêng ta thôi Bao sầu thương cay đắng chưa vơi Bao vấn vương, nhung nhớ không rời Xin giữ riêng một mình ta thôi
Rồi ta sẽ về bên kia vũng tối Bỏ hết sau lưng bao nhiêu khóc cười Cùng những mê say, thiết tha vời vợi Hay những sầu thương, đớn đau chưa rời Rồi ta sẽ về, tàn cơn hấp hối Về cõi bên kia, nẽo cuối cuộc đời
Còn mong gì đây Trong cuộc đời hôm nay Sẽ chẳng còn chi Nằm lại trong tầm tay Bao nhiêu cuồng si Rồi cũng sẽ phôi phai Theo nhịp sống…
Thu Về đây Theo ngọn gió heo may Sầu lay Khung trời xám mây bay Vàng phai Vùng xa xưa nẻo ấy Quạnh hiu Theo ngàn chiếc lá rơi Tịch liêu Bao héo hắt bên đời Trong chiều thu tả tơi
Nhìn chiếc lá thu vàng đang rơi Ngàn lặng lẽ bên đây cõi đời Nhung nhớ không rời
Vùng trời xa chưa đi về tới Lòng còn đây bao nhiêu nhức nhối Tiếc nuối không thôi
Ngỡ rằng mùa thu chưa tới Nhưng sao có lá vàng rơi Nỗi niềm còn đây chưa vơi Trong mênh mông ngày đang tới Ngỡ rằng hạt mưa đang rơi Về theo tiếng ai gọi mời Mà sao chợt nghe vời vợi Ngàn muôn nhớ thương bên đời
Ngỡ rằng Ta vẫn ngỡ rằng dù đường thênh thang Ngỡ rằng Ta vẫn miên man, muôn nỗi bàng hoàng Ngỡ rằng Ta cứ ngỡ…