Trang trong tổng số 1 trang (2 bài viết)
[1]

Ảnh đại diện

Vanachi

Tên bài thơ: Vịnh con trâu
Tác giả: Hoàng Vũ (Việt Nam)
Gửi bởi Hoàng Vũ
Ngày gửi: Hôm qua 23:41
Xoá bởi: Vanachi
Lý do xoá: Gửi sai chỗ



Mài sừng cho lắm cũng là trâu
Ngẫm lại mà xem thật lớn đầu
Trong bụng lem nhem ba lá sách
Ngoài cằm lém đém một chòm râu
Mắc mưu đốt đít tơi bời chạy
Làm lễ bôi chuông dớn dác sầu
Nghé ngọ già đời quen nghé ngọ
Năm dây đàn khải có nghe đâu.


Chú thích:
(Chưa biết tác giả)

(Bài viết được gửi tự động)
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

karizebato

Bài thơ này của Học Lạc, tức Nguyễn Văn Lạc (1842-1915) đã được giới thiệu ở đây: http://www.thiv...ZhtsCrJqig5eRWg

Mài sừng cho lắm cũng là trâu
Gẫm lại mà coi thật lớn đầu
Trong bụng lam nham ba lá sách
Ngoài cằm lém đém một chòm râu
Mắc mưu đốt đít (*) tơi bời chạy
Làm lễ bôi chuông (**) dớn dác sầu
Nghé ngọ già đời quen nghé ngọ
Năm dây đàn khảy biết nghe đâu




(*)Điền Đan người đất Lâm Truy nước Tề thời Chiến Quốc. Khi vua Yên cử Nhạc Nghị làm đại tướng dẫn quân vây thành Tức Mạc nước Tề, Điền Đan được cử làm tướng chống giặc. Ông cho tập trung hơn ngàn con trâu trong thành, lấy vải nhuộm màu sắc lòe loẹt, may thành áo mặc cho trâu, dùng gươm đao buộc vào sừng, lấy cỏ lau khô tẩm dầu bó vào đuôi, chọn quân sĩ mạnh khỏe, bắt vẽ mặt mày hung tợn, trang phục kỳ dị chờ sẵn. Đến đêm khuya mở cửa thành, châm lửa đốt đuôi trâu. Đàn trâu rống lên đâm đầu xông thẳng vào trại quân Yên, đằng sau có quân cảm tử hò hét, cắm cổ chạy theo. Trong thành dân chúng già trẻ khua chiêng, đánh trống vang trời trợ chiến. Quân Yên ngái ngủ, thất kinh hồn vía chạy tán loạn bị trâu húc chết, quân Tề tha hồ chém giết, chủ tướng là Kỵ Kiếp cũng bị Điền Đan chém đầu. Thừa thắng, quân Tề tổng phản công khôi phục 70 thành đã mất, nước Yên đại bại. Đó là trận trâu lửa (Hỏa ngưu trận) nổi tiếng trong lịch sử chiến tranh thời cổ Trung Quốc.

(**) Ngày xưa sau khi đúc chuông thì giết trâu lấy máu làm lễ bôi vào thân chuông để cầu tiếng vang. Tề Tuyên Vương một hôm thấy dẫn trâu đi giết, nó tỏ ra buồn bã nên động lòng thương xót truyền thả trâu và dùng dê thay thế.



Quý ACE có nhiệt tình đăng bài cũng nên chịu khó tìm hiểu và trích dẫn nguồn do mình lấy từ đâu.


Tham khảo từ nguồn: http://www.art2...ntraunamsuu.htm
Bán đi những thứ dãi dầu
Mua về những thứ rặt mầu nhà quê
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài viết)
[1]