Trang trong tổng số 40 trang (395 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 18/12/2011 06:52
Có 4 người thích
buithison đã viết:
*Anh Thái Thanh Tâm hỏi:
Đố Sơn biết, nếu hơn 40 năm về trước, gặp bụt thì anh sẽ ước gì ?
*Bùi Thị Sơn:
Lúc ấy, em còn đang là…trẻ vị thành niên nên chưa biết người lớn ước Bụt cho cái gì đâu ạ!
17.12.2011
Bùi Thị Sơn[/quote]
Tuyệt vời! Thế là em biết rồi.
Ngày gửi: 18/12/2011 19:30
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Minh Bình vào 18/12/2011 19:34
Có 3 người thích
buithison đã viết:
*Anh Thái Thanh Tâm hỏi:
Đố Sơn biết, nếu hơn 40 năm về trước, gặp bụt thì anh sẽ ước gì ?
*Bùi Thị Sơn:
Lúc ấy, em còn đang là…trẻ vị thành niên nên chưa biết người lớn ước Bụt cho cái gì đâu ạ!
17.12.2011
Bùi Thị Sơn[/quote]
*******************************************************
Trả lời thay chị tôi:
Sinh ra em quá muộn
Nên khập khểnh tuổi đời
Nếu em sinh ra sớm
Chúng mình đã thành đôi?
Bác thái chỉ có 2 điều ước:
1. Ước chi anh sinh ra muộn
2. Ước chi em sinh ra sớm
( Chúc hai bác có một mùa noel vui vẽ) MB
Ngày gửi: 18/12/2011 19:55
Có 5 người thích
Ngày gửi: 19/12/2011 01:09
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi buithison vào 19/12/2011 02:26
Có 6 người thích
Ngày gửi: 19/12/2011 06:15
Có 4 người thích
Ngày gửi: 19/12/2011 06:17
Có 3 người thích
Minh Bình đã viết:buithison đã viết:
*Anh Thái Thanh Tâm hỏi:
Đố Sơn biết, nếu hơn 40 năm về trước, gặp bụt thì anh sẽ ước gì ?
*Bùi Thị Sơn:
Lúc ấy, em còn đang là…trẻ vị thành niên nên chưa biết người lớn ước Bụt cho cái gì đâu ạ!
17.12.2011
Bùi Thị Sơn[/quote]
*******************************************************
Trả lời thay chị tôi:
Sinh ra em quá muộn
Nên khập khểnh tuổi đời
Nếu em sinh ra sớm
Chúng mình đã thành đôi?
Bác thái chỉ có 2 điều ước:
1. Ước chi anh sinh ra muộn
2. Ước chi em sinh ra sớm
( Chúc hai bác có một mùa noel vui vẽ) MB[/quote]
Cảm ơn Minh Bình. Cũng là một giải đáp hay.
Ngày gửi: 19/12/2011 06:29
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Minh Bình vào 19/12/2011 06:33
Có 4 người thích
buithison đã viết:
RA THẾ!
20 tuổỉ, tôi tốt nghiệp trường trung cấp sư phạm với tấm bằng loại khá. Vì không phải con ông cháu cha, lại không có tiền chạy chọt, tôi bị tống vào dạy học ở một bản tít tắp mù xa 20 năm trời, ế ẩm chẳng có đàn ồng nào dòm ngó. Bước sang tuổi 40, tôi khao khát có một đứa con để tuổi già bớt hiu quạnh mà cũng chỉ là ước mơ xa vời. Mấy lão đồng nghiệp vợ bìu con ríu cả. Các bà chị cùng trường có chồng thân nhau con chấy cắn đôi tối đến cũng đóng sập cửa quặp chặt chồng trong nhà, giám sát từng bước “nội bất xuất, ngoại bất nhập” . Nghỉ hè, tôi dành dụm tiền, quyết chí về thăm Thủ Đô cho khuây khỏa, biết đâu trời run rủi cho một lần gặp gỡ… Nhoáng cái, chỉ 3 ngày ở Hà Nội, số tiền dành dụm một năm trời đã tan thành mây khói. Đắp bộ quần áo thời trang bằng cả tháng lương lên người , tôi thơ thẩn dạo quanh bờ hồ, công viên mà chả có ma nào nhòm. Tôi đành thuê một nhà nghỉ bình dân gần ga Hàng Cỏ, nhẩm tính sáng mai đủ tiền mua vé đi Lao Cai , cũng còn đủ mua một chiếc bánh mì ăn đường . Nhìn cái bao tượng đựng tiền hôm xuôi phồng căng như con đỉa khổng lồ hút no máu người, giờ xẹp lép, thõng xuống bùng nhùng như vú bà già 70 , tôi rưng rưng muốn khóc …Tôi chạy ra ngõ mua một cái bánh mì nhét vào bao tượng đặt trên bàn ngủ, còn vài đồng bạc lẻ nhét túi áo. Đang ngồi ngẫm nghĩ cám cảnh cho số phận hẩm hiu của mình, tôi chợt thoáng thấy một bóng người thư sinh, thanh cảnh có mái tóc bồng bềnh lướt qua ô cửa sổ, nhìn tôi với ánh mắt mơ màng đắm đuối…Tôi chưa kịp trấn an mình, thì người ấy đã như ảo ảnh vụt biến. Không có gương để soi nhưng tôi biết má mình đang đỏ lựng, mắt mình đang long lanh, long lanh…Tôi chìm vào trong giấc mộng êm đềm và thấy mình bế trên tay đứa con trai bụ bẫm có mái tóc bồng bềnh, ánh mắt cũng mơ màng đắm đuối…
Sáng sau, tôi chọn chỗ ngồi bên ô cửa sổ để ngắm nhìn cảnh vật loang lóang trôi qua đường, miệng khe khẽ hát một bài ca về tình yêu du mục. Bỗng nghe phía bên trái mình nóng ran, rần rật, tim mình đập rộn ràng nao nức. Tôi ngước nhìn sang , giật mình thót cái khi nhìn thấy mái tóc bồng bềnh, đôi mắt mơ màng đắm đuối…
Người ấy khéo léo lảng cái nhìn đi nơi khác, tôi cũng vờ ngoái đầu qua ô cửa sổ, hít hà bầu không khí trong lành, mát mẻ. Ừ, cũng là chút mơ mộng đáng yêu. Kiếp người phù du ấy mà… Đến ga ven đường, tôi chợt thay đổi ý định không về Lao Cai nữa mà ghé thăm cô bạn cũ. Một mình tản bộ trên đường đê, tôi chọn một bóng cây bàng xum xuê, rải báo ra ngồi và…từ từ rút chiếc bánh mì ra ăn cho đỡ đói. Vừa ngoạm miếng đầu tiên, tôi đã nghe tiếng chửi rít qua kẽ răng:
- Con mụ già lừa đảo. Tại sao mụ lại giấu bánh mì vào bao tượng đựng tiền để ta mất tiền mua vé tầu, theo mụ suốt từ Hà Nội lên đến đây! Mụ già lừa đảo khốn kiếp!
- Tôi ngẩng nhìn lên, sững sờ nhận ra mái tóc bồng bềnh đang giật tung lên như bờm ngựa và đôi mắt mộng mơ bỗng vằn lên những tia đỏ như máu!
18.12.2011
Bùi Thị Sơn[/quote]
SAI CHỦ ĐỀ RỒI CHỊ ƠI!
Câu chuyện của chị muốn em cười hay em khóc? Em khóc đây!
Ngày gửi: 21/12/2011 05:41
Có 3 người thích
Ngày gửi: 21/12/2011 08:43
Có 3 người thích
Ngày gửi: 22/12/2011 19:48
Có 3 người thích
Trang trong tổng số 40 trang (395 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối