Trang trong tổng số 3 trang (30 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Cammy

Hoa Phong Lan đã viết:
Cammy đã viết:
...
Đây là một câu chuyện em viết từ lâu rồi mà đến giờ vẫn chưa có kết thúc. Lần này post lên đây để làm lời kết cho nó...
Nó giống như một điều ngu ngốc nhất mà em đã từng làm, nhưng cũng không sao cái chuyện ngu ngốc, vì ai mà chẳng có lúc như vậy? :D...

Chuyện em viết hay, nhiều cảm xúc, nhưng...
Đọc chuyện em viết làm lão thấy xót xa, làm lão nghĩ đến một nhân vật trong câu chuyện cổ tích, và lão thấy bồn chồn...
Anh có thể cho em biết cái câu chuyện cổ tích ấy đc không ạ?
Em ngẩn ngơ ngắm khoảng trời chiều
Khoảng trời yên ả, nét phiêu diêu
Em lơ đãng vẽ anh lên đó
Vẽ cạnh tên anh, một chữ yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Cammy

Mình cũng có một câu chuyện với hai nhận vật Gió và Sóng, viết trong một lúc ngẫu hứng sau mấy cơn bão đi qua miền Trung của năm ngoái, nhân bắt gặp câu chuyện của Cammy, post lên đây vậy! Có điều, Gió và sóng trong câu chuyện này hình như lại chẳng ăn nhập gì với chuyện " tình iu", mà chỉ là hai người bạn không muốn mà cứ hay cùng gặp gỡ!:)
Cuộc chuyện trò của hai nhân vật này cũng chỉ là tản mạn nên chẳng có kết thúc.:D

Chuyện của Sóng và Gió...
Chị ơi! TRuyện mà, truyện của chị nghe giống như là truyện đời, chỉ là em còn nhỏ, chưa quan tâm được đến những cái đó, có lẽ tại em ích kỷ, chỉ nghĩ đến riêng mình, suốt ngày buồn bã, kêu than...
Em ngẩn ngơ ngắm khoảng trời chiều
Khoảng trời yên ả, nét phiêu diêu
Em lơ đãng vẽ anh lên đó
Vẽ cạnh tên anh, một chữ yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan

Cammy đã viết:
Hoa Phong Lan đã viết:
Cammy đã viết:
...
Đây là một câu chuyện em viết từ lâu rồi mà đến giờ vẫn chưa có kết thúc. Lần này post lên đây để làm lời kết cho nó...
Nó giống như một điều ngu ngốc nhất mà em đã từng làm, nhưng cũng không sao cái chuyện ngu ngốc, vì ai mà chẳng có lúc như vậy? :D...

Chuyện em viết hay, nhiều cảm xúc, nhưng...
Đọc chuyện em viết làm lão thấy xót xa, làm lão nghĩ đến một nhân vật trong câu chuyện cổ tích, và lão thấy bồn chồn...
Anh có thể cho em biết cái câu chuyện cổ tích ấy đc không ạ?

Em chưa đọc chuyện cổ tích ấy à? đó là chuyện cổ tích thời hiện đại rất thật, trong "học yêu" ấy
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Cammy

Cammy đã viết:
Tiện thể HPL huynh nhăc lại "Điên và điên điên", em sẽ post ra ở đây cho mọi người cùng đọc nhé! :D

ĐIÊN ĐIÊN VÀ ĐIÊN - Ngô phan lưu

Điên điên không phải là điên, mà là điên đến hai lần! Điên đến hai lần hoá ra lại tỉnh, nên trở thành điên điên (Chỗ này thì là điên hay là điên điên nhỉ?) Bởi trong điên điên có dư trí tuệ để lý luận tầm bậy, có dư hợp lý để gây nguy hại. Thế nên, để trả lời điên điên là gì, tốt nhất là hãy nín thinh.

Nặng nề quá nhỉ! Thế nên, cần vài thí dụ mang chất thư dãn, để phi trọng lượng đề tài điên điên. Nhé!

Có một anh chàng đang treo tấm lịch. Anh ta xỏ ngược chiếc đinh vào lỗ khuy tấm lịch, và lấy búa đóng vào tường. Quái! Đóng mãi đinh vẫn không vào tường. Anh ta ngừng búa, chăm chú nhìn đinh, thấy mũi đinh chỉa vào phía mình, anh ta suy nghĩ một chặp, bỗng reo lên: “Chà! Gớm nhỉ! Hiện đại thật! Chiếc đinh này nhà máy chế tạo ra để đóng tường bên kia!” Anh ta di chuyển cả đinh và lịch sang tường bên kia, đóng vào một cách dễ dàng. Đóng xong, anh ngẩn người, vì lịch đã úp mặt vào tường. Anh ta chăm chú nhìn lịch một chặp, bỗng reo lên: “Chà! Cũng ghê nhỉ! Hiện đại không kém! Tấm lịch này, nhà in sản xuất cho tường hồi nãy!”. Anh ta bứt lịch ra, di chuyển sang tường hồi nãy: “Ồ, có thế chứ! Đẹp quá cỡ! Nhưng ta phải đi mua chiếc đinh khác thôi!”. Và anh ta đi mua chiếc đinh khác!

Ừ, anh ta đâu phải điên. Anh ta đã mắc lỗi xỏ ngược chiếc đinh vào lỗ khuy lịch mà thôi. Sai lầm một chút xíu. Vậy mà lung tung ra. Anh ta đã đẩy nhà máy đinh cùng nhà in lịch lên tầm cao vượt hiện đại. Và, rõ rang là anh ta mệt trong cái trí nhớ siêu hiện đại ấy!

Lại chuyện nữa. Có một ông, tay cầm viên phấn kẻ một đường thẳng đét lên nền nhà. Ông ta bảo với các hiền đệ của ông ta rằng: Đó là sợi dây, và treo giải thưởng cho ai chui qua được sợi dây ấy. Các hiền đệ liền lấy xà beng đào nền nhà, và chui qua! Họ đã nhận được giải thưởng như đã hứa!

Đấy, ông ta chỉ nhầm đường phấn là sợi dây, trong khi nó chỉ là biểu tượng sợi dây! Chút xíu vậy mà thủng toang cả nền nhà gạch bông! Khi mục đích trở thành mục tiêu, hãy cẩn thận!

Lại chuyện nữa! Để đủ ba chuyện cho nhẹ thêm vấn đề. Ừ, có một chú đã ngất xỉu. Vì bạn chú ấy đã đóng một chiếc đinh vào đầu chú ấy. Chở đi cấp cứu. Không hề gì. Chưa lủng sọ. Bác sĩ hỏi: “Bị ám sát à?”. Chú ta trả lời: “Không! Tôi nhờ bạn ấy đóng đinh vào đầu, để tôi hớt tóc cho gãy tông đơ thằng cha hang xóm đáng ghét!”

Phải, tông-đơ hớt tóc mà nhai đinh là tiêu ngay! ÔI! Biết đâu lần sau, chú ta đóng đinh vào đầu người khác để thực hiện ý đồ đó!

Không phải vì mục đích mà bất chấp biện pháp!

Thêm chút thư giãn nữa không nhỉ? CŨng được! Thêm chút nữa cho vui.

Đây, có một ông sắp đám cưới con. Phải tân trang dung mạo một tí chứ lị! Thế là ông ta đi hớt tóc cho mới. Hớt xong, ông ta đưa 20 ngàn. Chú hớt tóc lấy tiền và lễ phép: “Thưa ông, không có 5 ngàn hoàn lại. Vậy, lần sau ông hớt, cháu trừ nhé!” Ông ta nghe thế, liền cau mày: “Khỏi! Cứ hớt them 5 ngàn. Hớt xong lần thứ hai. Ông ta soi gương gặp một ngài Hoà thượng! Thế thì làm sao mà đúng chủ hôn và uống rượu đây nhỉ?

Phép tiền chao cháo múc cũng nên coi chừng!

Người ta có thể bắt nhốt, bắt trói một người điên, nhưng không thể nhốt, trói một người điên điên. Bởi vì hắn ta tỉnh. Coi chừng quả là rất mệt! Coi chừng thôi, bởi họ thong minh lắm. Không dám cười họ. Bởi, “Nếu muốn cười một thằng điên điên, tôi khỏi cần tìm đâu xa, tôi cười tôi là đủ!”. Vậy, ngay cả mình cũng phải coi chừng! Đừng chủ quan! Điên điên còn mệt hơn điên!

Thực tế thì điên điên, theo tôi có lúc cũng không mệt lắm. Mà cái gì cũng có hai mặt. Theo tác giả của bài này thì điên điên là mệt thật, là sợ thật. Mà cái gì cũng gắn với một cái gì đấy giống triết lý. Còn tôi, điên điên Có khi lại hay! Hay ở chỗ nào thì... Mỗi chúng ta vẫn có lúc điên điên đấy thôi! Và những lúc ấy đâu phải toàn là dở?
Cái điên điên này... Em đọc thấy vui nên mới post lên đây cho các bác xem...
Em ngẩn ngơ ngắm khoảng trời chiều
Khoảng trời yên ả, nét phiêu diêu
Em lơ đãng vẽ anh lên đó
Vẽ cạnh tên anh, một chữ yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Cammy

Hoa Phong Lan đã viết:
Cammy đã viết:
Hoa Phong Lan đã viết:
Cammy đã viết:
...
Đây là một câu chuyện em viết từ lâu rồi mà đến giờ vẫn chưa có kết thúc. Lần này post lên đây để làm lời kết cho nó...
Nó giống như một điều ngu ngốc nhất mà em đã từng làm, nhưng cũng không sao cái chuyện ngu ngốc, vì ai mà chẳng có lúc như vậy? :D...

Chuyện em viết hay, nhiều cảm xúc, nhưng...
Đọc chuyện em viết làm lão thấy xót xa, làm lão nghĩ đến một nhân vật trong câu chuyện cổ tích, và lão thấy bồn chồn...
Anh có thể cho em biết cái câu chuyện cổ tích ấy đc không ạ?

Em chưa đọc chuyện cổ tích ấy à? đó là chuyện cổ tích thời hiện đại rất thật, trong "học yêu" ấy
Em đọc rồi, nhưng thấy hơi khác :D
Không giống tẹo nào hết, Nhưng có một điều giống, là những kết thúc buồn... Em đã có cái kết cho câu chuyện của em rồi, sẽ post vào một ngày gần đây, khi em có cảm hứng để type nó từ trong đầu em ra, nó hiện ra cái nội dung rồi ạ ;))
Em ngẩn ngơ ngắm khoảng trời chiều
Khoảng trời yên ả, nét phiêu diêu
Em lơ đãng vẽ anh lên đó
Vẽ cạnh tên anh, một chữ yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Cammy

Bây giờ em sẽ "chép" cái kết thúc của nó ra vậy. Là theo ý em, còn mọi người có ý kiến gì cứ tự nhiên thắc mắc nhé! :D

.....Ngủ yên trong lòng biển sâu, Cát không hề hay tin của Gió, vẫn là nỗi nhớ ấy, nỗi nhớ vẫn luông cồn cào, day dứt trong tim, nhưng nó đã chìm vào trong một ký ức, như một giấc mơ, như một điều mộng tưởng, sâu sắc, khắc khoải, không giống với nỗi nhớ điên cuồng hồi nào! Gió vẫn hiện ra trong những giấc mơ. Trong những giấc mơ đó, Gió đưa Cát đi khắp nơi, GIó ru Cát trên những bờ biển êm ái, nâng Cát bay qua những núi cao, những thung lũng, gió kể chuyện thì thầm về những cuộc phiêu lưu, về những câu chuyện cổ tích... Lúc này, những giấc mơ ấy chỉ đơn giản là những giấc mơ đẹp, thoáng qua, Cát đã đợi gió, đã tìm gió, lâu rồi, nhưng tất cả chỉ là mơ hồ, nó biến niềm tin thành sự tuyệt vọng, Gió có thể đã trở thành hư không!
Cát đâu có biết Gió đang tìm mình trong tuyệt vọng, trong nỗi đau vô vàn, trong bao nhiêu tiếc nuối.
Gió đi tìm Cát, đến cả bờ biển nơi cát đang ngủ yên, gầm gào giận dữ, lật từng cơn nước lớn rồi lại thả xuống, kiếm tìm một bóng hình bé nhỏ. Ngày xưa!
Gió gào lên gọi Cát, làm rung chuyển biển xanh, Gió mang mưa bão, mang giông tố đến cho cả vùng biển hoà bình. Tiếng gió vang đến Cát, tiếng vọng vừa thân quen, vừa đổi khác. Cát vừa mừng vui, vừa sợ hãi, không biết có nên hiện ra hay lại vùi mình vào lòng biển...
Cát lặng im, tự nhủ: "Có lẽ... Mình không nên hiện ra trước mặt gió làm gì. Có thể nỗi nhớ chỉ xuất hiện trong chốc lát, rồi bay đi... Có lẽ... Thời gian mới trả lời được. Mình không thể... Lựa chọn gì đây? Mà có gì để lựa chọn?"
Và Cát vẫn vùi mình trong lòng biển sâu, biển cũng đang dội từng ngọn sóng vào bờ theo cơn gió giận giữ. Biển ơi, Gió ơi, Cát ơi...
Trò chơi thử thách...
Thì ra không phải đến nay mới có trò chơi thử thách trong tình yêu, thì ra trò chơi này cũng đã xuất hiện từ lâu lắm rồi, kể từ khi có chuyện tình của Cát, với gió. Từ khi câu chuyện này xuất hiện.
Và Cát lặng im, chờ đợi sự kiên nhẫn của Gió, Gió dịu lại, bớt gào thét hơn, mệt nhoài, bủn rủn...
Gió ngơi nghỉ trong giây lát, rồi nhẹ nhàng ra đi, tiếp tục đi tìm Cát nhỏ.

..........
Thời gian cứ thế trôi, Cát vẫn chờ đợi bóng hình của Gió, nhưng lâu lắm rồi Gió không quay lại bờ biển ấy, sóng vẫn tràn, biển vẫn xanh, nắng vẫn chiếu từng tia lung linh, bờ biển xinh đẹp tràn đầy những yêu thương...

Còn ngọn gió kia, bao nhiêu kiếm tìm vô vọng, bao nhiêu đợi chờ hư không, dường như hy vọng vụt tắt, niềm yêu thương dành cho Cát nhỏ vẫn giấu kín trong lòng, và được chôn chặt trong nơi sâu nhất của trái tim... Gió lại phiêu lưu đến những vùng đất mới, không vướng bận, không muộn phiền, và không còn hy vọng nào về Cát. Gió không quên, nhưng chôn hình bóng của Cát sâu đến nỗi chàng không còn nghĩ gì về Cát nữa.
Dù không thể thay thế, nhưng sẽ có một hình ảnh khác len vào trong lòng của chàng Gió yêu sự phiêu lưu. Ngày đó sẽ đến, và ngày đó đến...
Tôi không muốn nói nhiều về hình ảnh mới trong tim chàng Gió, vì điều đó không cần thiết, chỉ biết rằng, trong tim chàng không chỉ có Cát, trong tim chàng còn có nàng Mây, chị Trăng và bao nhiêu là hình bóng khác. Chỉ là... không đơn độc.

Kết thúc cuộc tìm kiếm này, chàng Gió lao vào cuộc tìm kiếm khác, để vẩn vơ cùng chị mây, vẩn vơ cùng chị Trăng, cùng hoa cùng lá, cùng những bụi bay...

Cát núp trong lòng biển để kéo dài những ngày thử thách. Chỉ là không vui khi biết những điều về chàng Gió! Phải chăng đó là tình yêu? Vẩn vơ, ngớ ngẩn! Phải chăng đó là thử thách? Hối hận, ăn năn!
Nếu được chọn, ngày ấy, Cát sẽ vẫn không xuất hiện trước chàng Gió đa tình, biết đâu...

Và câu chuyện kết thúc, thực sự kết thúc. Chỉ có những liên tưởng trong mỗi chúng  ta là vẫn còn. Gió và cát... Cát và biển... Gió và mây, và trăng, và núi... Chỉ là cổ tích thôi.
Em ngẩn ngơ ngắm khoảng trời chiều
Khoảng trời yên ả, nét phiêu diêu
Em lơ đãng vẽ anh lên đó
Vẽ cạnh tên anh, một chữ yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Cammy

Em đọc truyện này lâu rồi, ở blog của một người bạn. Không biết bạn ấy sưu tầm ở đâu, nhưng em rất thích truyện ấy! Không biết là nên buồn hay nên vui! Nó cứ như một cái gì đó, chặn trong tim... :-<

Có Một Thứ Nỗi Nhớ Không Phải Là Tình Yêu.

Có một cô gái bị người yêu phụ bạc, cô rất đau khổ, đau khổ đến nỗi cảm thấy như cả thế giới này đều bỏ rơi mình. Cô thề rằng suốt đời này sẽ không yêu ai nữa. Cô đem việc này nói cho một chàng trai, từ đó chàng trai tìm mọi cách để an ủi cô, mỗi ngày anh đều đặn gửi những tin nhắn vui vẻ đến để làm cô vui, cứ như thế, cô gái dần dần vượt qua đau khổ, trở về với sự hoạt bát đáng yêu thủa nào.

Bỗng nhiên có một ngày cô không nhận được tin nhắn của anh nữa, trong lòng không hiểu vì sao mà cảm thấy mất mát, bất an. Cô gái tự hỏi mình, không biết có phải đã yêu chàng trai kia rồi không. Cô lại nhớ đến lời thề trước đây, bắt đầu tìm mọi cách để ép mình không nhớ đến chàng trai nữa, nhưng hình ảnh anh cứ ẩn hiện, phiêu giật trong tâm trí cô. Cô cảm thấy nỗi nhớ này thật là kỳ lạ, không giống như cảm giác khi yêu : Lúc cô yêu, nỗi nhớ kia mãnh liệt như lửa đốt, cháy lên không ngừng, nó chiếm hữu hết tất cả những gì riêng tư nhất, kể cả linh hồn, ngoài nhung nhớ ra thì không thể làm bất cứ việc gì. Nhưng hiện tại thì sao, cô cũng không rõ, cô cảm thấy rằng nhớ nhung như vậy là chưa đủ, có chút gì đó hư vô nhưng lại vẫn hiện hữu , không cần trao nhưng vẫn luôn cảm thấy dụi dàng, giống như ở góc phòng có đặt một chậu hoa bách hợp, mùi hương không nồng nhưng vẫn toả khắp căn phòng, nó không khiến bạn nghĩ đến nó, không để bạn cảm thấy mất tự nhiên.

Cô gái quyết tâm hiểu cho ra ngọn ngành. Một ngày, chàng trai gọi điện thoại cho cô, hỏi cô việc gần đây nhất làm cho cô vui vẻ. Đang nói chuyện thì cô đột nhiên hỏi anh tại sao chưa có bạn gái, có cần cô giới thiệu cho một người không. Lúc cô hỏi tim đập rất nhanh, nhưng lại làm ra vẻ đó là câu nói vô tư. Chàng trai nói được, được. Cô không biết lấy dũng khí từ đâu nhưng bỗng hỏi anh thấy cô có thể xem xét được không. Điện thoại ngừng rất lâu, cô gái cảm thấy mình đã bị kích thích quá mức, dự cảm cho cô biết hình như cô đã làm hỏng cái gì đó. Chàng trai cuối cùng cũng nói, nói chúng ta hãy vẫn cứ là bạn tốt. Cô không bằng lòng lại hỏi anh vì sao, không thích cô ở điểm nào. Điện thoại lại ngừng một lúc lâu, sau đó anh từ tốn nói, giống như muốn để từng câu từng chữ kia đi vào trái tim cô :

" Anh lo, lo rằng nếu sau này em lại bị phụ bạc, thì sẽ không còn ai ở bên an ủi em nữa"

Nước mắt không ngừng được, cô gái cuối cùng cũng hiểu ra, có một thứ nỗi nhớ không phải là tình yêu.
Em ngẩn ngơ ngắm khoảng trời chiều
Khoảng trời yên ả, nét phiêu diêu
Em lơ đãng vẽ anh lên đó
Vẽ cạnh tên anh, một chữ yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hai Lúa

MONG EM HIỂU CHO ANH

"Em yêu! Hôm qua em hỏi anh rằng anh đối xử với em tốt chừng nào. Nhất thời anh chẳng nghĩ ra gì cả. Qua một đêm suy nghĩ,cuối cùng anh cũng nhớ ra mấy điểm anh đối xử tốt với em.”

1/.Trước khi quen em thì anh lãnh học bổng, đến khi quen em rồi thì học bổng của anh em lãnh.

2/. Có một quả táo, em ăn. Có 2 quả táo em ăn quả to.

3/. Em xấu xí như vậy mà anh vẫn khen em xinh. Anh đẹp trai như thế mà em lại bảo anh xấu.

4/. Đi chơi toàn anh tiêu tiền, khi về KTX anh chỉ dám ăn mì tôm.

5/. Lúc em giận, anh phải làm thùng rác cho em đổ nỗi bực dọc. Lúc anh bực tức thì anh phải làm thùng rác cho chính mình.

6/. Khi em muốn hôn anh, em liền hôn. Khi anh muốn hôn em thì trước tiên phải được em cho phép.

7/. Em thường xuyên đánh anh. Anh chưa bao giờ đánh em.

8/. Có lần em hỏi anh nếu em yêu một người khác thì anh làm thế nào. Anh nói sẽ đánh cho thằng kia một trận. Anh lại hỏi nếu anh yêu người con gái khác thì thế nào, em trả lời rằng em sẽ giết anh ngay.

9/. Đến nhà em anh phải ngủ ở ghế sopha, em đến nhà anh, anh cũng phải ngủ ở sopha.

10/. Anh mua tặng em một cái áo 60 000, anh nói dối là chỉ có 40 000. Em mua cho anh cái đồng hồ 100 000, em lại nói dối anh là 500 000.

11/. Cùng 1 con cá em ăn phần thân. Còn anh, phần đầu cá.

12/. Anh làm hỏng cái tai nghe của em liền mua 1 cái mới đền ngay, còn em làm mất chiếc xe đạp của anh một lời xin lỗi cũng không có.

13/. Lần em ốm, anh gầy mất 2kg. Lần anh ốm, em béo lên 2 kg (em đến phòng chăm sóc anh, ăn hết mọi đồ ăn, hoa quả, bánh kẹo của anh).

14/. Anh không chê em thấp, thế mà em lại chê anh cao.

15/. Mẹ anh đối xử tốt với em như vậy còn em một chút cũng không.

16/. Lần đó đi xem rock ngoài trời, em cỡi lên vai anh rất thích thú, gào thét cả buổi. Còn anh bị ép nặng suýt rơi lệ.

17/. Con chó cảnh nhà anh đẻ, anh chọn con đẹp nhất mang đến cho em. Em lại tặng anh con cá vàng em nuôi gần chết, hại anh chăm sóc thêm 2 ngày nữa phải đem chôn nó.

18/. Trước khi quen em, anh ngủ 8 tiếng. Quen em rồi chỉ còn 4 tiếng.

19/. Trước khi quen em anh không bao giờ chờ ai quá 5 phút. Quen em rồi anh phải đứng hàng tiếng đồng hồ.

20/. Trước khi quen em, anh ngày nào cũng ăn sáng. Sau khi quen em, anh chỉ ăn mỗi buổi tối.

21/. Về nhà mẹ anh, anh ngồi cạnh để đỡ lời. Gặp mẹ em, em chạy đi nói điện thoại.

22/. Viết mail cho em viết những lời lẽ ngọt ngào nhất. Nhận mail của em, toàn những lời trách móc.

23/. Chat với em, anh chat mỗi mình em. Còn em chat hàng chục người.

24/. Viết thư tay cho em, viết nhiều trang. Nhận thư tay của em, “Hòn VọngThư”

25/. Anh lỡ hẹn, anh xin lỗi đến vài ngày sau. Em lỡ hẹn, em nhoẻn cười lấy lệ rồi quên béng.

26/. Ra đường gặp cướp. Anh đánh nó, em bảo anh côn đồ. Anh không đánh nó, em bảo anh hèn nhát.

27/. Đi xe anh đi cẩn thận, em bảo anh kém thế. Đi nhanh, em bảo anh đi ẩu.

28/. Lễ tết, anh em, chị em đều có quà. Chị anh, anh anh thì anh chẳng mua cho thứ gì.

29/. Em lấy lược ra chải ngay ngã tư. Còn anh vuốt tóc một cái, em bảo anh điệu thế.

30/. Đi xem phim, em thấy chán, em đòi về. Anh thấy chán, ngồi xem hết phim.

31/. Đi uống coffee, em ngồi uống cái soạt rồi đứng dậy. Anh bất chấp mọi người cười, cũng uống cái soạt rồi đưa em về.

32/. Đi chơi với em, thấy em buồn, anh cố gắng làm cho em vui. Thấy anh buồn, kệ anh.

33/. Quà em tặng anh, anh để rất trân trọng. Quà anh tặng em, em vứt lung tung trong nhà.

34/. Anh đứng trước trường đợi em, em bảo anh giám sát em. Anh ngồi ở nhà không đi nữa, em bảo anh không quan tâm đến em.

35/. Em bảo anh về đến nhà gọi cho em, anh gọi ngay. Anh bảo em về nhá máy cho anh, em bảo anh khắt khe.

36/. Em tặng anh cái gối bé xíu, anh ôm ấp mỗi khi ngủ. Anh tặng em cái gối ôm, em để gác chân.

37/. Em tặng anh chậu cây, nó tươi tốt sau mấy ngày. Anh mua cho em đủ lọai cây kiểng, chúng được chôn cất vài tuần sau đó.

38/. Anh nói nhiều, em bảo anh lắm mồm. Anh nói ít, em lại bảo anh ít nói.

39/. Cá độ với nhau, anh thua, em bắt anh thực hiện bằng được. Em thua, em viện đủ lý do để không thực hiện.

40/. Những gã nào thích em, em vẫn để kệ họ. Có ai thích anh, anh phải tìm cách xa họ ngay.

41/. Em cười với bao nhiêu là con trai, để cho họ một tia hi vọng. Anh chỉ mới có một lần thôi, vớibạn em, em đã bảo anh là Sở Khanh rồi.

42/. Anh nhắc em chăm chỉ. Nhắc em mặc áo ấm. Nhắc em không thức khuya, em hỏi :”anh là mẹ em à?”. Nếu anh không nhắc em, em lại bảo:”Anh chả quan tâm gì đến em”.

43/. Có gì anh cũng đều muốn kể cho anh nghe, công việc, bạn bè, gia đình, sở thích…Em thì luôn giấu anh, chỉ kể khi anh đã biết gần hết thôi.

44/. Những cái bưu thiếp anh làm tặng em, em chê óng chê eo. Những cái thiệp em tặng anh. Hầu hết chỉ là E-card. Anh vẫn giữ lại nó, mặc dù nó đã hết hạn xem được từ lâu rồi.

45/. Những gì em viết cho anh, dù chỉ là một tờ giấy nháp, anh vẫn giữ trong cái hộp. Những gì anh viết cho em, đều tự đáy lòng anh, em đọc rồi em chê chữ anh xấu.

46/. Bạn trai của em, chẳng bao giờ em giới thiệu với anh. Bạn gái của anh, em đòi biết hết.

47/. Anh biết hết những người bạn của em, giúp đỡ họ nếu có thể. Em chẳng nhớ tên bạn của anh, cho dù nó là bạn thân của anh đi nữa.

48/. Trước khi quen em, anh chẳng mấy khi ra khỏi nhà. Đến mức mà mẹ anh cũng ngạc nhiên. Sau khi quen em, cứ mỗi lần anh định đi đâu chơi. Anh sẽ có đủ lý do để ra khỏi nhà và cũng chỉ muốn có em đi cùng.

49/. Trước khi quen em, anh muốn mình thật là nổi trội, được nhiều cô gái ngưỡng mộ. Sau khi quen em, anh phải thật bình dị và chỉ cần mỗi mình em thôi.

50/. Em đòi anh hiểu em, thế mà em chẳng hiểu anh gì hết.

(ST từ Net)
...Tương thuỷ liên vân thu nhạn đa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hai Lúa

LÁ THƯ CHO ANH!

Anh thân mến !

Thế là chúng mình quen nhau đã 3 năm rồi. Trong 3 năm qua em rất vui vì đã quen được anh. Em đã học được rất nhiều điều từ anh.

Anh là người rất giỏi, làm được rất nhiều việc lại sống rất tốt với mọi người. Anh sống hết sức chan hoà không câu nệ giàu nghèo, chức vị. Anh hết lòng với mọi người và được rất nhiều anh em bè bạn mến yêu, kính nể.

Tối nay, cũng như bao ngày em đến nhà anh, đã 9g tối anh vẫn chưa về nhà. Khi đến nhà anh, em nhìn thấy mẹ đang khâu lại chiếc áo bị bỏng thuốc lá của anh. Nhìn mẹ chợt em nhớ đến anh, rồi nhớ đến những gì em đã thấy ở nhà anh...

Em xin phép được tặng cho anh cái đồng hồ với lời nhắn : "Thời gian luôn trôi đi lạnh lùng. Có những thứ ngày mai làm được, nhưng có những thứ ngày mai không thể nào làm được".

Và một cái nút áo với lời tâm sự chân tình : "Đôi khi người ta biết được rất nhiều điều nhưng lại không biết một điều đơn giản là áo mình đang mặc có bao nhiêu cái nút !". Anh đã sống vì mọi người nhưng trong mọi người lại thiếu một người quan trọng nhất. Anh hãy xem tờ giấy bên dưới. Chúc Anh luôn vui vẻ và thành đạt".

Tôi cầm đồng hồ và cái nút lên, bên dưới có một tờ giấy xếp làm tư nằm ngay ngắn, tôi mở ra xem và thấy ngẩn ngơ với những dòng chữ dưới đây :

"Em thấy anh rủ bạn về nhà cùng vui vẻ, làm xả láng mấy thùng Ken, anh em bàn tán chuyện đời, chuyện cơ quan, chuyện nhà sếp, chuyện quan trường, đủ thứ chuyện nhậu hoài bàn hổng hết.

Em thấy mẹ cặm cụi dọn dẹp thức ăn dư, lom khom nhặt từng vỏ lon xếp lại, sáng mai ra chợ đổi lấy chục chanh pha nước, cho thằng con tỉnh rượu mỗi khi say.

Em thấy anh sáng ra sạp gom gần hết báo, đọc ngấu nghiến từng bài từng mục. Ngẫm chuyện đời, chuyện quan liêu, chuyện cửa quyền, chuyện Mỹ, chuyện I rắc, chuyện SEA Games...

Em thấy mẹ cẩn thận sắp từng tờ báo, lựa riêng ra những phần quảng cáo rồi ngập ngừng hỏi :- Cái này cân ký bán được không con?

Em thấy anh chơi hết lòng với bạn, chẳng bỏ về dù tăng 4 hay tăng 3...

Em thấy mẹ cứ trằn trọc ra vô mãi: - 2g rồi mà phòng nó vắng tanh

Em thấy anh sau một ngày làm mệt mỏi, về nhà bật máy lạnh, bật quạt, ngã lưng nằm thẳng chân, chẳng muộn phiền.

Em thấy mẹ ra hiên nằm những ngày trời nóng, rồi lẩm bẩm xem điện tháng này có quá định mức chưa.

Em thấy anh ghiền chơi vi tính, cứ băn khoăn hoài chuyện nâng cấp CPU lên 2 hay 3 Gb

Em thấy mẹ rất ghiền xem cải lương, cứ chặm nước mắt, cứ cười vui thoải mái khi xem hoài cái tivi cà giật, cái Tivi từ lúc anh tắm mưa.

Em thấy anh chuyên viên vi tính, viết phần mềm để quản lý công ty, xem công nợ, lãi lỗ, bấm một phát là có ngay. Thế mà chẳng thể nào tính đúng được tình thương của người mẹ.

Em thấy mẹ chẳng cần vi tính, vẫn âm thầm lập trình cá, cơm, rau. Biết chị Hai cái áo ủi không ngay, còn anh nữa đôi giày cả tuần chưa chịu đánh!

Em thấy anh chuyện làm chuyện lớn mà quên đi những chuyện nhỏ xung quanh...

Em thấy mẹ suốt đời vụn vặt mà dạy con mình những bài học lớn lao... "

INTERNET.

Có bao giờ các bạn nghĩ rằng mình đã thật sự quan tâm đến ai đó chưa?

Có bao giờ các bạn đã quan tâm đến những chuyện dù chỉ là nhỏ nhặt?

Có bao giờ các bạn tự đặt mình vào hoàn cảnh của người khác?

Hi vọng qua câu chuyện này tôi và các bạn có thể tìm lại được những bài học về sự quan tâm mà bản thân đã lỡ đánh mất.

Hãy dành những lời chúc tốt đẹp nhất cho những người mẹ, người cha, những người luôn ở bên cạnh chúng ta, luôn hướng sự quan tâm về phía chúng ta mà không cần đòi hỏi bất cứ điều gì từ ta cả...
...Tương thuỷ liên vân thu nhạn đa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hai Lúa

LÁ THƯ CHO EM

Em!
  Cảm ơn em đã bày tỏ với anh những lời tâm tình tự đáy lòng. Quả thật không có gì hơn là anh thật sự khâm phục những lời bịa đặt từ đáy lòng của em.

 Giờ đây bên điếu thuốc tàn, anh bổng nhớ đến em, không biết giờ này em đang làm gì nhỉ?, để anh đoán xem nhé...

  Chắc em đang ngủ, ừ em hãy ngủ đi, hãy ngủ đi để bù trừ cho những ngày tháng bên anh, những ngày vui chơi thâu đêm suốt tháng, quên ăn quên ngủ ( à có ăn, ngủ một ít). Ngủ đi để quên hết những âu lo phiền muộn do anh mang đến cho em. Em hãy ngủ đi, hãy ngủ đi....

  Mà chắc gì em đã ngủ, có thể em đang học lắm chứ, ồ, thế thì còn gì bằng. Hãy học đi em, hoc đi để lo cho sự nghiệp mai sau, học đi để
được bằng bè bằng bạn. Chứ lông bông thế này thì đời sẽ tàn thôi em ạ...

  À, hay là em đang tắm nhỉ, chắc là vậy. Hãy tắm đi em, hãy kì cọ cho sạch vào, hãy làm sạch cho hết những vết nhơ mà em đã dính phải, hãy làm tan biến hết những vướng bận mà em đã tự đưa đến. Hãy tận dụng những giọt nước để cho trôi đi hết những ý nghĩ, những việc làm dại dột, ngang trái mà em đã từng nghĩ, từng làm.
 
Thôi, cho dù em làm gì thì cũng phải giữ gìn sức khoẻ để chuẩn bị cho những cuộc thử thách phía trước của cuộc đời. Anh cầu mong cho em hạnh phúc...theo suy nghĩ...

INTERNET
...Tương thuỷ liên vân thu nhạn đa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 3 trang (30 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối