Trang trong tổng số 4 trang (40 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

suốt một ngày dài
nằm dài
nhìn dài
người mỏi
mắt mỏi
không dám nhìn thẳng vào cái bóng đèn
sợ chói
tay khum khum chặn trước ánh sáng le lói
của cái đèn ắc qui
da mỏng tang
sáng mỏng tang
nhìn rõ máu uể oải chạy dọc ngang
qua lớp mạng bầy nhầy xương thịt
đèn lồng hồng
đèn lồng tươi
đèn lồng cười
rũ rượi
trong đêm vang

7 rưỡi tối qua
mất điện

(17.06.2008)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

vượt hơn 60 cây số
gần 2 tiếng đồng hồ ô tô xả khói
người ngồi xe bạt hơi vì điều hoà
đi qua 4 cái ổ gà
11 bãi tha ma
và hàng chục cái gờ giảm tốc
những cánh đồng vắng lúa
đàn trâu sắt xé đất mà lớn lên
xỉa răng gãi núi thành đồng bằng
người dân quẩy gạch ngói về xây nhà dựng cửa
hôm nay
tôi đi tìm lại tuổi thơ
ở nơi tôi chưa tới bao giờ
tạm gọi là quê
được vậy...

(22.06.2008)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

hai con mắt mệt
một con mắt vỡ làm đôi
con mắt còn lại ngồi
thõng chân
xuống má


(20.08.2008)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

này em, ta có nhất thiết phải là một cái cây để hiểu được nỗi mất mát mỗi chiều rụng lá?
này em, ta có nhất thiết phải mở mắt đủ 24 tiếng 1 ngày để biết hoá ra đêm còn vị mặn?
này em, ta có nhất thiết phải trở thành vuông cửa sổ câm lặng
để hiểu rằng chẳng có gì trên đời này chênh vênh hơn cái trở mình của mẹ giờ rạng sáng?
này em, ta có nhất thiết phải đến một nơi câm như nắng
hay ta cần phải điếc đặc để có thể loại bỏ nhiều thứ âm thanh hỗn loạn khỏi đầu?
này em, có nhất thiết chúng ta phải ngắm nhau bằng những cái nhìn vằn vện thế?
này em, con gà chọi của em đang mọc lông măng
và này em, chỗ đau ở chân con chim sáo em nuôi vẫn chưa lành
em biết xót
phải không?

(23.08.2008)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

"ta ở một góc cơn mưa
đau đáu nhìn về phía nắng"

(30.08.2008)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

có những ngày trơn trượt
mắt mũi miệng cứ ngã hoài
hai bàn tay bải hoải
cố dìu những đứa vừa dúi dụi
đứng lên.
mưa ăn vạ
rạch vài đường dài trên má
đau ơi là đau

(20.09.2008)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

em chơi trò trốn tìm với mùa hè
và cất kĩ mình trong chăn
chai bia tươi sống lâu ngày cùng tủ lạnh
ra ngoài bức đổ mồ hôi
trái tim em ngắt đi rồi
em sợ mùa hè
phát hiện
...

(19.09.2008)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tam Diệp Thảo

Ghi từ ban công tầng ba

ba giờ sáng
trời mặc áo bông nên nặng
đất tồng ngồng nên trong
lộn nửa vòng
chỉ thấy những ngôi nhà mái trầm
miệng chẳng buồn há ra mà tranh nhau sáng tối
chỉ thấy những hàng cây thu gối
trơ mặt ăn xin lề đường
những vũng nhỏ vũng to
ao hồ sông suối hay cái chậu thau
cùng không nói
đêm ngả mặn
nhiều linh hồn cưới nhau trong nhà mồ
...

(25.09.2008)
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
(Olga F. Berggoltz)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

@Lá@

nhầm
Trời mưa gió rét kìn kìn
Đắp đôi dải yếm hơn nghìn chăn bông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan

Tam Diệp Thảo đã viết:
Loài cây ấy nở hoa khi chưa ra lá
...vào tháng 3.
Và rồi cháy hết mình trong trọn vẹn tháng 4
bằng thứ lửa đầy mê hoặc
để rồi đến tháng 5, quả mọc trên cây, hiền ngoan sau cả tháng trời nổi loạn.


(15.03.2008))
_______________________________
Nghe bảo tên là Giang, gọi là Ngỗng, người Hà Nội. Biết nhau qua thế giới ảo những dãy số nhị phân chẳng được bao mùa, lại thêm cái tính nửa vời của bản thân nên một chút thông tin cũng chẳng rõ. Thôi, cứ gọi là Bạn.
Những dòng Bạn viết trên blog, tớ sửa cái này, gõ cái kia, rồi lưu cả vào đây, có lúc nào Bạn chịu khó dò tìm trên mạng để lạc vào thì xem như quà tớ gửi nhé.
(Mà cũng chả biết những dòng viết này có được gọi là "thơ"... )

Cái đoạn bôi đậm ở trên là giới thiệu về cây tam diệp thảo à? Tam diệp thảo có phải viết chữ Hán là như này 三葉芝 có nghĩa là "cỏ ba lá"?
Lão không biết về một loài cây như vậy.

Hôm trước lão và bạn có tranh luận chút xíu về cái đại từ nhân xưng, bài trả lời của bạn lão đã xem rồi.
Lão hiểu bạn chỉ là quen mồm chứ không có ý xếch mé, nhưng như bạn biết đấy vấn đề là người nghe lại thấy nó khập khiễng.
Còn về cái từ "cụ" thì lão nghĩ đó là rất bình thường, vì không chỉ bác Hoàng Linh xài mà còn rất nhiều người khác xài.
Thêm nữa nếu bạn có về quê họp họ, khi bạn hỏi về gia tộc thì có thể sẽ được giải thích thế này "cụ A sanh ra cụ B, rồi cụ B sanh ra cụ C, cụ C sanh ra ông nội cháu, ông nội sanh bố cháu, rối bố sanh cháu, thế là cháu là đời thứ 6 của cụ A".
Vậy là cái từ "cụ" có thể xài chung cho tất cả các bậc tiền nhân mà không lo lắng gì cả.

Chúc bạn vui!
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 4 trang (40 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối