Trang trong tổng số 4 trang (36 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

thaocholau

Mùa Hạ Có Nàng Qua Cửa

Mùa Hạ có nàng qua cửa
Anh về cắt tóc tương tư
Cắt tóc, anh thành hòa thượng
Gặp anh, nàng khúc khích cười

Mùa Hạ có nàng qua cửa
Anh về hí hóay làm thơ
Làm thơ, anh thành thi sĩ
Đêm đêm ngồi ngắm trăng mờ...

Mùa Hạ có nàng qua cửa
Áo nàng lộng gió Qui nhơn
Yêu nàng anh vào đại học
Mộng mơ trên ghế giảng đường

Mùa Hạ có nàng qua cửa
Nàng cười mắt sáng lung linh
Yêu nàng anh về dạy học
Vào lớp anh " good morning" !

Mùa Hạ có nàng qua cửa
Thế mà đã mấy mươi năm
Phượng đã bao lần rơi rụng
Nàng đã có cháu ngọai bồng...

Ước gì mãi là mùa Hạ
Để nàng qua cửa nhà anh
Để tóc nàng bay trong gió
Dịu dàng níu giữ đời anh

Để anh mãi là thầy giáo
Yêu thương với cả tâm tình
Trống trường vang lên rộn rã
Vào lớp anh " good morning"....

Ngô Lạp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thaocholau

Những Đôi Mắt Chó Xanh

Anh sinh ra từ đó
Đó là quê hương anh
Những đôi mắt chó xanh
Vẫn nhìn anh đăm đắm

Những con đường thăm thẳm
Đầy lô cốt hố ga
Những trụ điện cao thế
Giật chết trẻ lên ba !

Những bà mẹ nghèo đói
Sáng rời bỏ quê nhà
Những cô gái thất học
Đêm làm nghề du ca !

Những con đò mục rã
Chìm xuống giữa dòng sông
Những học sinh bé nhỏ
Chới với trôi giữa dòng !

Những con gà khốn khổ
Sáng nở tối vào bao
Những cụ già tội nghiệp
Ăn xin cho kẻ nào ?

Những cuộc đời nức nở
Những trái tim mù lòa
Trên mảnh đất ô nhiễm
Từ đó anh sinh ra !

Anh sinh ra từ đó
Đó là quê hương anh
Những đôi mắt chó xanh
Vẫn nhìn anh đăm đắm

Trong bầu trời xanh thẳm
Trong lũy tre rì rào
Trong tỉnh lặng trời cao
Anh xin làm lúa trỗ...

Trong mùa thu nức nở
Trong mùa xuân ngọt ngào
Trong mùa hạ xanh xao
Anh xin làm sóng biếc...

Trong làng quê nuối tiếc
Trong thành thị nhẫn tâm
Trong nỗi nhớ nghìn năm
Anh xin làm lá mục...

Lấy máu anh làm mực
Anh viết những vần thơ
Thương những kẻ bơ vơ
Thương đất lành khốn khổ

Anh sinh ra từ đó
Đó là quê hương anh !
Những đôi mắt chó xanh
Vẫn nhìn anh đăm đắm.......

Ngô Lạp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thaocholau

Dị Thường


Ta mãi sa đà trong kí ức
Nên trọn đời vẫn nhớ thương hoa
Ngày xưa ta lỡ yêu hoa Cúc
Hoa cũng như em, đẹp mặn mà

Rồi tháng ngày trôi ta chững chạc
Si cuồng ta lại thích hoa Lan
Hoa Lan: hoa của người cao quí
Ta trắng tay nên giấc mộng tàn

Độ ấy ta yêu hoa Thượt Dượt
Lên chùa mỗi sáng đọc Liên hoa
Gió đùa áo vãi bay tha thướt
Rung động hồn ta tiếng mõ xa...

Ta hết yêu Quỳnh nở giữa đêm
Lại yêu Mai trắng rụng bên thềm
Nhưng trong sâu kín hồn ta đã
Trao hết cho em, đêm lại đêm...

Em mãi là người ta mến thương
Hồng ơi, năm tháng vẫn là hương
Mối tình chung thủy xin ghi khắc
Trong túp lều tranh : đẹp dị thường...

Ngô Lạp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thaocholau

Tâm Sự Người Du Mục

Giữa cánh đồng hoang buồn nức nở
Đàn bò gặm cỏ suốt đêm khuya...
Không khí mơ màng trời sa mạc
Đêm xuống Phan Rang lửa lập lòe
Theo đàn bò xuống núi
Ta nằm bãi cát như chinh nhân
Biển vẫn ầm ì cơn địa chấn
Ta cởi giày cho biển mát chân...
"Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi..."
Giờ ta chăn bò xuyên sa mạc
Lạnh áo hồ cừu đêm sương rơi
À ơi tiếng thở bầy gia súc
Buồn suốt đêm sâu như tiếng than
Và ta đêm vắng bên vò rượu
Nghe sóng trùng dương tưởng tiếng đàn
Nghìn trùng xa cách đêm thương nhớ
Lạnh lùng vọng tiếng quỹ môn quan....

Mờ sáng đàn bò ra gặm cỏ
Âm thầm tiếng dế giữa đồng hoang
Ai đã chăn bò qua sa mạc
Mà chẳng nghe vang một điệu đàn
Túy ngọa sa trường : ai chẳng biết!
Sa trường là một cánh đồng hoang
Và bầy chiến mã đang tung vó
Là lũ bò con muốn vượt đàn...
Thì ra chiến sĩ trong tâm tưởng
Đã chết đêm rồi giữa bãi hoang
Còn lại mình ta, à , cũng thích...
Dắt lũ bò đi khắp thế gian....

Thế gian là một vùng sơ xác
Có cỏ gai vàng níu bước chân
Có ngọn gió Lào hun hút thổi
Có ta cầm roi... rất uy phong...
Một bầy gia súc qua sa mạc
Nghé ngọ buồn tênh cả cánh đồng...
Ta là đại tướng vừa xung trận
Đã rớt lệnh bài trước lọan quân...
Chiều nay nghỉ lại trên bờ cát
Mở lá thư em đọc ngập ngừng..
" Ngày mai 'Đại tướng' về nhà nghỉ
Ghé phố mua giùm...cái thắt lưng..."

Ngô Lạp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thaocholau

Theo Nẫu Về Quy Nhơn

Đêm qua ta nằm mộng
Theo nẫu về Quy nhơn
Nẫu tóc dài tha thướt
Nẫu gương mặt trái xoan...

Nhà nẫu ở Võ Tánh
Nhà ta ở Ký Con
Mùa này cây rụng lá
Sóng đập bãi Quy nhơn

Ta sánh vai cùng nẫu
Vào chùa lạy Thích Ca
Thề trọn đời yêu nẫu
Nẫu đừng phụ lòng ta !

Nẫu đi về Tuy Phước
Nẫu đi qua Diêu Trì
Xa xăm tiếng vó ngựa
Gõ trên đường nẫu đi

Nẫu đi về An Thái
Nẫu dừng lại An Nhơn
Truyền thuyết ông thầy Sáu
Và bài côn Thái Sơn...

Nẫu đi về khu Sáu
Ta lẽo đẽo theo sau
Gành Ráng mùa sim tím
Trái tim ta u sầu.

Theo nẫu về Nhân Thảo
Trường rợp lá sầu đâu
Bâng khuâng lòng chợt nhớ
Cô bạn mắt bồ câu !

Theo nẫu về Cường Để
Ta nghe lòng nhói đau
Những bạn bè năm cũ
Giờ trôi nổi về đâu ?

Đường khu Hai lộng gió
Thùy dương đứng cúi đầu
Nghe biển xanh sóng vỗ
Bồi hồi nhớ Nguyễn Châu

Kỷ niệm với Trần Hải
Đêm tu viện Nguyên Thiều
Quán cà phê Thiên Lý
Tập tểnh bước vào yêu !

Xa rồi thời niên thiếu
Bao kỷ niệm xây thành
Hôm nay ta theo nẫu
Nẫu ơi, đừng đi nhanh!

Da nẫu thơm mùi phấn
Tóc nẫu ngát mùi chanh
Ta nhìn trong mắt nẫu
Thấy cả Cù Lao Xanh !

Ta nhìn vào mắt nẫu
Nẫu nhìn đâu xa xa ?
Ta mơ hồ chợt thấy
Tình yêu bổng nở hoa...

Nẫu biết ta yêu nẫu
Một tình yêu thật thà
Ta thấy trong mắt nẫu
Có bóng hình của ta !

Sáng dậy không thấy nẫu
Thẩn thờ ta ra vườn
Đêm qua ta nằm mộng
Theo nẫu về Quy Nhơn...

Ngô Lạp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thaocholau

Giáng Sinh Buồn

Giáng Sinh đến anh làm người xa lạ
Đi lang thang mà chẳng biết đi đâu
Khu vườn cũ có nụ hồng mới nở
Bụi tầm xuân năm tháng vẫn tươi màu !

Này ghế đá ngày xưa em nhí nhảnh
Mắt em nhìn ngây ngất nụ tầm xuân
Này ngõ vắng anh cầm tay nói khẻ
Đêm Noel ngọt dịu chiếc hôn gần...

Này hang đá anh cùng em đứng ngắm
Tay trong tay nhìn bông tuyết rơi rơi
Anh tặng em những nụ cười say đắm
Nguyện cùng nhau năm tháng mãi không rời...

Năm tháng ấy anh là người hạnh phúc
Lòng dại khờ như một chú chiên non
Em- mục tử- giữa trời đông băng giá
Sưởi hồn anh trên khắp thảo nguyên buồn...

Giáng Sinh đến anh đi tìm kỷ niệm
Mảnh vườn xưa xanh ngắt nụ tầm xuân
Cho anh nhớ đêm nào trên ghế đá
Bản tình ca man mác nụ hôn gần...

Giáng Sinh đến anh làm người xa lạ
Xóm đạo buồn anh biết phải đi đâu ?
Quỳ-lạy-Chúa-mang-bình-an-xuống-thế
Xin-cho-con-nhớ-mãi-nụ-hôn-đầu !

Ngô Lạp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thaocholau

Hoa Ngọc Lan

Anh nhớ ngày xưa hoa ngọc lan rụng xuống ở trong vườn
Em đến cùng anh, hai ta cùng xây đắp mộng yêu đương
Dưới vòng tay Đức Mẹ, ta lắng nghe một bản nhạc buồn
Ôi đẹp làm sao, lần đầu tiên anh trao em một nụ hôn...

Ngày tháng dần trôi, hoa ngọc lan còn rụng xuống chân cầu
Nhưng nụ hôn đầu em mang theo mãi mãi về đâu...?
Anh nhớ ngày xưa anh cùng em quỳ bên Đức Mẹ nguyện cầu
Nay chỉ còn mình anh cùng-một-trái-tim-đau...

Anh nhớ ngày xưa hoa ngọc lan rụng xuống ở trong vườn
Anh hẹn cùng em, đêm trăng xanh và ghế đá mờ sương
Em nhớ không em, ta cùng lắng nghe một bản nhạc buồn
Ôi đẹp làm sao, lần đầu tiên anh trao em một nụ hôn...

Mùa Giáng sinh xưa, hương hoa thơm gió nồng nàn
Máng cỏ thanh bình ấm áp giữa đồng hoang
Hạnh-phúc-cho-ai-đi-trong-chiều-gió-lộng
Lòng vẫn thương thầm hoa ngọc lan...

Ngô Lạp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thaocholau

Tóc Ngắn Ơi !

Đêm lễ Noel sao rợp trời
Hàng ngàn cô gái đứng bên tôi
Nếu-xưa-tôi-chẳng-làm-thi-sĩ
Tóc Ngắn giờ đang ở cạnh tôi!

Thuở ấy tôi mang hồn thi sĩ
Nên chỉ say mê mái tóc dài
Thuở ấy em xinh như liễu rủ
Nhưng em lại để tóc con trai

Hai đứa ngồi chung ở một bàn
Em xinh tóc ngắn băng đô vàng
Tôi ngày xưa ấy, sao mà ngốc !
Chẳng có bao giờ tôi liếc sang

Một buổi chiều đông em bảo tôi
Bạn ơi, sắp đến Giáng sinh rồi
Năm nay rực rỡ hơn năm ngoái!
Đi lễ cùng nhau nhé, tớ mời ...

Thuở ấy tôi mang hồn thi sĩ
Chẳng thích đi cùng tóc ngắn đâu
Tôi khờ dại quá, ngu ngơ quá     *
Chỉ mĩm cười thôi, khẻ lắc đầu

Giáng sinh năm ấy tưng bừng quá
Cả một khung trời rộn nét xuân
Thiên hạ cùng đi xem Thánh lễ
Tôi cũng đi thôi, chẳng đặng đừng

Nhà thờ Đức Mẹ đông như hội
Tôi đứng ngoài sân, ở giữa trời
Bên tôi có một người con gái
Tôi bỗng giật mình- Tóc Ngắn ơi !

Tóc Ngắn đi cùng cô chị lớn
Chẳng liếc nhìn tôi, chẳng thốt lời
Tôi ngẩn ngơ buồn trong thánh lễ
Ước gì Tóc Ngắn đứng bên tôi...

Từ đó xa rồi không gặp nữa
Trong mơ tôi vẫn nhớ về em
Nếu-xưa-tôi-chẳng-làm-thi-sĩ
Để chúng ta cùng đi lễ đêm...

Nếu-xưa-tôi-chẳng-làm-thi-sĩ
Đừng lỡ say mê mái tóc dài
Để thấy em xinh như liễu rủ
Mặc dù em để tóc con trai

Đêm lễ Noel gió ngợp trời
Hàng ngàn cô gái đứng bên tôi
Nếu-xưa-tôi-chẳng-làm-thi-sĩ
Hai đứa giờ này đã sánh đôi !!!

Ngô Lạp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thaocholau

Cảm Xúc Ngày Xưa

Đầu năm ta thấy lòng ngây ngất
Thơ cứ trào ra ngọn bút tà
Cảm xúc ngày xưa bừng sống dậy
Nhẹ nhàng rung động ở trong ta

Ta nhớ một thời ta lãng tử
Da đen màu nắng, tóc vàng hoe
Chiều chiều soi mặt trên dòng nước
Ta thấy mình như một chú hề !

Ta mãi thương ta tuổi dại khờ
Một thời say đắm, một thời mơ
Hôm nay xuân đến trên đường phố
Ta nhớ về em, nhớ ngẩn ngơ...

Ta như một cánh chim bay mõi
Lìa bỏ đường bay, ở lại rừng
Đêm nghe tiếng bạn bên trời thẳm
Chợt buồn, nước mắt bổng rưng rưng...

Ngày xưa ta cũng từng mơ ước
Bạt núi dời non, rạng rỡ danh
Lịch sử vần xoay dòng thế sự
Câu thơ yên ngựa mãi không thành...

Mọi thứ không còn như cũ nữa
Người đã già đi, cảnh cũng sầu
Ta gọi thời gian qua bếp lửa
Nghe lòng rờn rợn mắt ai sâu...

Có con dế nhỏ trong bờ cỏ
Hát giọng buồn buồn như thuở xưa
Thuở xưa có bé hay hờn dỗi
Xao xuyến hồn ta mãi đến giờ...

Ngô Lạp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thaocholau

Có Gì Đâu

Tôi thả hồn vào cơn địa chấn
Ầm ì tiếng vọng cõi nhân gian
Có gì đâu một tinh cầu nóng
Một thưở huy hoàng sẽ vỡ tan!

Tôi thả hồn vào cơn sóng dữ
Hồn trôi trôi xuống cõi âm hằng
Có gì đâu một tinh cầu nóng
Rồi sẽ hoang tàn dưới ánh trăng

Tôi thả hồn vào ngọn hỏa sơn
Sục sôi như một cõi u minh
Chín tầng địa ngục đi chưa tới
Lòng đã nghe đau bước lữ trình!

Tôi thả hồn vào cơn gió độc
Trùng trùng phóng xạ nhiễm qua tôi
Thế gian bừng đỏ màu nguyên tử
Tô điểm cho muôn vạn nụ cười

Tôi thả hồn tôi vào ánh mắt
Còn em, em sẽ mãi yêu tôi ?
Có gì đâu một tinh cầu nóng
Hãy biết nâng niu lấy cuộc đời...

Ngô Lạp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 4 trang (36 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối