Trang trong tổng số 28 trang (274 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Biennho đã viết:
CẢM XÚC

Đã bao giờ buồn thế này chưa
Chỉ biết gìơ đây dạ não nề se thắt
Muốn khóc nhiều ai có hiểu được đâu
Dòng lệ đổ hay từng dòng đau khổ
Thơ viết bằng mực ngỡ bằng máu từ tim
Cả đời tôi sao mãi phải đi tìm
Tìm cô đơn như đi tìm tri kỷ
Thằng học trò mộng mơ thành thi sĩ
Để bây giờ tìm được lệ đầy my
Ta muốn thét cho nổ toang lồng ngực
Cô đơn ơi ta mãi mãi thù mi
Nhưng than ôi làm vậy có ích gì
Vì đã chót coi cô đơn là bạn
Khói thuốc lá không đưa vào quên lãng
Hút càng nhiều càng tỉnh niềm đau
Những vết nhăn trên trán sớm hằn sâu
Trời đầy ta khổ cả đời ta ôm khổ
                             TA_93
Đọc cũng thấy buồn theo. Nhưng là tâm trạng cách đây hơn chục năm rồi. Hẳn bây giờ thi sĩ không còn "ôm khổ" nữa!
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Xin đừng bắt tôi làm thơ nữa

Xin đừng bắt tôi làm thơ nữa!
Tôi muốn xa rời ý tứ xưa
Tôi không còn muốn chìm trong cõi
Mơ ước, yêu đương phủ nắng mờ!

Tôi muốn sống vui với cuộc đời
Muốn yêu thì được, bỏ thì thôi
Day dứt làm chi vương vấn nỗi
Niềm đau, thơ lạc vận tơi bời

Thôi đừng rung phím đàn tao nhã
Đừng đổ ánh trăng xuống đường trần
Đừng giục hoa đêm khe khẽ nở
Quỳnh hương, chạnh lòng tôi thương thân

Hằng đêm vang vọng tiếng bước chân
Nhẹ gót bâng khuâng các vị thần
Trong vườn trăng mộng tôi mười tám
Đôi mươi, dài tóc, một lòng tham

Đúng, tôi đã tham sống vội vàng
Tham yêu say đắm, nhiều đa mang
Tham nếm đủ mùi nồng, chát, đắng
Cay cực, khóc cười với thế gian!

Thôi ạ, từ nay tôi chừa rồi
Nàng Thơ, từ giã nhé, Thơ ơi
Chớ quay lại chốn vườn hoang lạnh
Giá buốt, cửa xưa đã hạ mành

1/07
TA
(mười tám tuổi và nhiều năm tháng)
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Biển nhớ

KHÔNG TÊN

Chén rượu xuông đâu khoả lấp nỗi sầu
Nỗi nhớ em rượu nào đâu xoá được
Uống quá nhiều nhưng đâu dễ tìm quên
Rượu và ta thành hai tiếng say mềm
Ta và nhớ hợp nên hồn si dại
Ta đã dại từ lúc bỡ ngỡ yêu
Bỡ ngỡ yêu - nên nhận đắng cay nhiều
Yêu em em đó - nhưng nào đâu dám nói
Em bên ai ta vẫn chờ mòn mỏi
Mòn mỏi thân, mòn mỏi xác, mỏi mòn tim
Tìm men rượu để quên lãng men tình
Rượu với thuốc lại hiện hình nỗi nhớ
Hận trên đời chim kết đôi xây tổ
Cá dưới nước có bạn lúc tìm ăn
Muốn phá tan cái khoảng cách vô hình
Trời bắt yêu – nhưng yêu không được
Giận thương mình số duyên tình bạc phước
Lệ đắng môi lòng sao hỏi vì sao
Đường thiên lý bước lữ thứ thấp cao
Kiếp phù bình nổi trôi thân bèo bọt
Muốn cùng ĐanKô xé toang lồng ngực
Thắp sáng đường tìm đến với tình yêu
Nhưng tim ĐanKô cả một trời truyền thuyết
Còn tim ta: Tê liệt một tình yêu
Ta ngốc ư? ừ cũng đã ngốc nhiều
Hỏi khôn chưa? ờ cũng chưa khôn lắm
Tiểu thuyết viết:tình yêu là mật ngọt
Vậy mà giờ… hưởng mật đắng tình yêu
Chớm hiểu ra… thể xác đã tiêu điều
Thôi tương tư… có lẽ tim tơi tả
Đường tương lai ta bước vào buồn bã
Kiếp hải hồ mang nặng một tình yêu
Trái tim ta đã rỉ máu quá nhiều
Giờ quên nhé, tim ơi quên đi nhé
TA_93
Tượng Thờ dù đổ vẫn thiêng
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Biển nhớ

LỜI CUỐI

Lần cuối cùng đứng bên nhau âm yếm
Em thì thầm “Em không muốn xa anh,
Dẫu có chia ly em vẫn mãi yêu anh
Bể cạn đá mòn em vẫn yêu, yêu mãi…”
Nước mắt em tuôn - Bờ môi anh mỏi
Có bao giờ em chịu hiểu anh không?...
Tình đôi ta giờ tựa cánh chim hồng
Bay mãi, bay xa còn chi đâu nữa
Và giờ đây còn đâu hương hoa sữa
Quện tiếng yêu ngan ngát dập dìu…
Hạnh phúc như ảo ảnh gió hắt hưu
Tình ta đó… giờ biệt ly là phải
Tiếng em buồn như tiếng mưa rớt lại
“Mình có lỗi gì? Sao ta phải xa nhau?
Hợp rồi tan làm hai đứa đớn đau
Thì anh hỡi sao tình ta không tan rồi hợp?”
Lời em tắt tim anh như ngừng đập
Lệ rơi hoài em có níu tình xưa
Anh cúi mặt nghe lòng thoảng gió đưa
Em đâu biết anh không yêu em nữa
Bóng hình em được thay thế bằng bóng hình ai
Anh không phải kẻ phụ bạc một mai
Nhưng em hỡi trái tim anh phụ bạc
Ngăn được tất cả, sao cấm tim đổi khác
Nhìn em buồn anh thương, chỉ thương thôi
Chiếc hôn môi lau lệ em rơi
tiếng gà sang canh như tiếng nấc chơi vơi
Anh bước đi nghe lòng man mác
Ngoài trời. Mưa vẫn rơi nặng hạt
TA
________________________
Quay nhìn chốn cũ xa xôi
Thấy bao đổ vỡ tim ơi nghĩ gì
Tượng Thờ dù đổ vẫn thiêng
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Biển nhớ

QUÊ HƯƠNG

Đã xa rồi từ đấy
Nay về lại đất xưa
Nơi con đò bến nước ru đưa
Trang sách nhỏ ước mơ ấp ủ

Đất quê xưa - Đất nền văn cổ
Huyền thoại nơi Chử Đồng Tử - Tiên Dung
Dấu ấn xưa - Đất hào khí anh hùng
Mang hơi thở “Đông A” – “Sát Thát”
Bến Bình Than triều dâng sóng hát
Điện Diên Hồng, Hàm Tử Tây Kết Chương Dương
Bây Nguyên-Mông như lũ quét cuồng phong
Chịu gục đổ trước Vương Trần danh tộc

Tiếp bước cha ông xưa còn đánh giặc
Dưới sao cờ sẻ dọc Trường Sơn
Gan không núng, Chí không sờn
Đánh Nam dẹp Bắp đầy ắp chiến công
Dặm đường dài bao cuộc chiến chinh
Khúc quân hành bài ca nhịp sống

Đất nước thanh bình tình quê thắm đậm
Về lại cội nguồn đất tổ ông cha
Dòng sông Hồng đỏ lựng phù sa
Cầu Yên Lệnh vươn dài mang nặng
Đồng lúa bãi ngô mượt mà dềnh sóng
Phố Hiến xưa nay đổi mới khác thường
Đường dọc ngang nhà cửa đua chen
Hồ Bán Nguyệt tượng đài lung linh soi bóng
Bãi Sậy đông vui tình người ấm đậm
Hương nhãn hương sen quện toả hương đời
Lễ hội đình chùa điểm hẹn mùa vui
Cây nhãn Tiến tiếp cho đời hoa trái
Đất quê hương nhịp cầu nhớ đợi
Lời hát ru êm mẹ cho giấc ngủ
Cánh võng trưa hè êm ả tay nôi
Mẹ - Quê hương lắng đọng mãi trong tôi.
TA_2004
Tượng Thờ dù đổ vẫn thiêng
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Biennho đã viết:
LỜI CUỐI

Anh không phải kẻ phụ bạc một mai
Nhưng em hỡi trái tim anh phụ bạc
Ngăn được tất cả, sao cấm tim đổi khác
Nhìn em buồn anh thương, chỉ thương thôi


CẢM ƠN ANH ĐÃ CHO BUỒN

   Cảm ơn anh đã cho buồn
Hắt hiu gió thổi dọc đường em qua
   Lần đầu được giống người ta
Những là buồn nhớ, những là khóc lên

   Giã từ ngày cũ ấm êm
Dáng anh lẫn với bóng đêm dịu dàng
   Mà nghe sấm cả mưa ngàn
Mà nghe tim vỡ vô vàn mảnh tim

   Thì em nào nỡ trách anh
Ghét em ai chắc rằng anh không buồn?
   Bấy lâu sống với yêu thương
Vì vui em đã coi thường niềm vui

      Sớm mai em sẽ lại cười
Sớm mai em sẽ yêu đời hơn xưa
   Thiếu đi một chút ngây thơ
Đổi chút vui lấy ít giờ buồn đau
   Thì sao? Thì có sao đâu...

   Dẫu núi thẳm, dẫu sông sâu
Vào đời em sẽ bắc cầu bằng vui
   Hành trang em xếp đủ rồi
Xếp thêm nốt cả một lời :”Yêu anh”...
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Lê Chi

1/2

Một nửa tâm hồn ơi
Anh làm em mỏi mòn chờ đợi
Mỗi phút giây qua, càng thấy sao diệu vợi.
Chuyện tình yêu thật chẳng mấy khi tuyệt vời.

Một nửa trái tim ơi,
Anh làm cô gái đang yêu rối bời
Trong những nghĩ suy vô tình anh mang tới.
Anh đẩy cô gái lạc giữa lòng biển khơi…

Một nửa trí óc ơi,
Anh làm người đàn bà đang yêu chới với
Mò mẫm gương mặt mình trong lả lơi u tối.
Anh để người đàn bà tự rơi…

Một nửa của em ơi,
Anh có nhớ hôm qua khi ngửa mặt lên trời
Em hỏi anh đâu là vì – sao - thế  - giới
Anh nhìn em và chẳng cần nghĩ ngợi
Trả lời « Ở đây », anh đã cho em cả cuộc đời…

Pour mon chéri.
Je me brûle pour te rechauffer
Éternellement, je suis à tes côtés...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Biển nhớ

Hoa Xuyên Tuyết đã viết:
   Thì em nào nỡ trách anh
Ghét em ai chắc rằng anh không buồn?
   Bấy lâu sống với yêu thương
Vì vui em đã coi thường niềm vui

    --------------
Câu thơ thật hay nhưng cũng buồn, tình cảm và lý trí luôn trái ngược đối nghịch nhau đẩy hồn vào đoạ đày.

Ta chẳng biết điều gì như thế
Khi tình yêu lấn át cả mộng mơ
Khi con tim bất chấp mọi bến bờ
Lúc sực tỉnh thôi đã là số phận
--------------
Em Sợ

Em sợ một ngày anh phẩy tay trước câu thơ
Lắc đầu trước những điều làm hồn em trăn trở
Trong mỗi tế bào không có phần dành cho nỗi nhớ
Tình yêu thành quán nhỏ chợ trời

Em sợ một ngày anh sẽ nguôi vơi
Trước mắt em nồng nàn và môi em khao khát
Trước trái tim em không ngừng bão táp
Anh thản nhiên với em,hối hả với người

Em sợ một ngày anh không dám cho em
Một giây phút lành nguyên,chút hi sinh khan hiếm
Anh thản nhiên đi và thản nhiên tìm đến
Thản nhiên khuyên em yêu người khác thay mình

Em sợ một ngày vì quá yêu anh
Bao dung mãi em thành người nhu nhược
Sợ một ngày không như mong ước
Em cô đơn trong hạnh phúc mây mù
___________________
Ngày xa anh em bỗng thấy đơn côi
Gió cũng chẳng vô tình qua cửa nữa
Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
Úp mặt lên trăng mới biết trăng gầy
Tượng Thờ dù đổ vẫn thiêng
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Biển nhớ

Hoa Xuyên Tuyết đã viết:

CẢM ƠN ANH ĐÃ CHO BUỒN

   Cảm ơn anh đã cho buồn
Hắt hiu gió thổi dọc đường em qua
   Lần đầu được giống người ta
Những là buồn nhớ, những là khóc lên

   Giã từ ngày cũ ấm êm
Dáng anh lẫn với bóng đêm dịu dàng
   Mà nghe sấm cả mưa ngàn
Mà nghe tim vỡ vô vàn mảnh tim

   Thì em nào nỡ trách anh
Ghét em ai chắc rằng anh không buồn?
   Bấy lâu sống với yêu thương
Vì vui em đã coi thường niềm vui

      Sớm mai em sẽ lại cười
Sớm mai em sẽ yêu đời hơn xưa
   Thiếu đi một chút ngây thơ
Đổi chút vui lấy ít giờ buồn đau
   Thì sao? Thì có sao đâu...

   Dẫu núi thẳm, dẫu sông sâu
Vào đời em sẽ bắc cầu bằng vui
   Hành trang em xếp đủ rồi
Xếp thêm nốt cả một lời :”Yêu anh”...
------------------
" khi chia tay cho em xin lời cuối
đặt tên em cho con gái của anh
và anh ơi nhắn với cháu nó rằng
đứng yêu phải thằng sở khanh như bố nó"
------------------
Rồi ngày mai lại có những mối tình
Chạm kỷ niệm môi gọi thầm tên khác
------------------
Tượng Thờ dù đổ vẫn thiêng
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Biển nhớ

“Bể thảm mênh mông sóng lút trời
Khách trần lái một chiếc thuyền chơi
thuyền ai ngực gió ai xuôi gió
Cũng đều trong một bể thảm thôi “
------------------
"Hạnh phúc là khi nghe tiếng chó
Sủa rất vang khi ta trở lại nhà
Hạnh phúc là khi ta đau khổ
Có một người dám đến gần ta"
------------------
Thất tình có đau lắm không anh?
Hãy ngồi yên để em băng cho nhé
Em sẽ băng thật dịu dàng, thật khẽ
Ngủ ngoan nào, rồi anh sẽ hết đau

Vết thương này rồi sẽ qua mau
Bởi thương yêu em ấm nồng như lửa
Bôi cho anh thêm “thuốc thời gian” nữa
Ngủ ngoan nào, ôi dĩ văng thưở xưa

Đững nhắc lại nhé anh, kẻo em khóc bây giờ
Anh còn đau, lòng em còn đau đớn
Thấy không anh giữa cuộc đời rộng lớn
Hạnh phúc vô cùng khi ta gặp được nhau

Quên nhé anh những gì là đớn đau
Quên nhé anh những gì là dĩ vãng
Nắm chặt tay em cùng bước về ánh sáng
Trên đường đời phía trước rộng thênh thang.
Tượng Thờ dù đổ vẫn thiêng
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 28 trang (274 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] ... ›Trang sau »Trang cuối