Chỉ còn thoảng chút hương bay, Mình chưa cạn chén đã say nhau rồi! Mai sau dong ruổi cuộc đời, Chân mây thêm nhớ , cuối trời càng thương Xa ngàn xa khuất dặm buồn Gió theo cánh gió mang hương theo về Cũng là hương của ngày xưa Hương trong đáy mắt, hương đưa qua hồn Hương bay xa vẫn hương nồng Quẩn quanh áo lụa thủy chung tình người Tay ôm góc nhỏ cuộc đời Còn lưu luyến phút ngậm ngùi chia tay, Thôi đành giữ chút hương bay! Mai nầy cạn chén vẫn hoài nhớ nhau .
Vẫn là em, vẫn là em, Xum xoe trong áo lụa mềm gió bay Hôm nay em mặc áo dài, Vẫn em, dù đã bên ngoài quê hương Dễ thôi, một chuyện bình thường Quên trong góc tủ đã chừng vài năm Áo dài tà Bắc, tà Nam Vẫn ươm trong đó chút mầm nhớ quê Nơi con sông nhỏ thầm thì Còn vương chút "Nớ", chút "Ni" Huế buồn Em như về giữa Cửu Long Áo em thấp thoáng bên dòng sông xanh Tóc em từng sợi mong manh Chảy vào tà áo, chảy quanh gót hài Đường ngôi em rẽ làm hai Bên thương bên nhớ, bên ngày bên đêm Xa quê chín khúc ruột mềm Giấu trong tay áo niềm tin trở về Vẫn em, áo, với tóc thề Nghìn xa vẫn một tình quê đậm đà Đã đành xa vẫn còn xa Áo em vẫn nét mượt mà Việt Nam!
Hôm nay lại viết thơ buồn, Buồn theo Nguyễn Bính cuối thôn vườn trầu Trầu nay đã hết thương cau Thêm vôi chi nữa mà đau lòng người? Dẫu còn chút bạc màu vôi Trầu cau không thắm tình tôi với nàng Lạnh lùng khép mở chiếu chăn Cau thôi rụng trắng trên giàn trầu xưa Hiên ngoài vừa rớt giọt mưa Mưa không ướt đất mà như ướt lòng Lạnh lùng sáo đã sang sông Ngậm ngùi ai đứng còn mong sáo về Tan mưa, nắng đã vàng hoe Sáo bay qua nắng , bay vèo biệt tăm! Cau trầu những tưởng trăm năm Sáo mang đi mất, cố nhân xa rồi Còn trơ một bóng hình thôi! Bóng hình tôi, bóng hình tôi, bóng hình !
Cảm ơn Sài Gòn giữ mãi màu mây Đêm xuống thấp mây vẫn xanh màu ngọc Phải chi trong hành trang mang Sài Gòn theo được Giờ trở về không nhầm cửa nhà ai Cảm ơn Sài Gòn đã bắt tay tôi Trưa nắng chang chang lòng thừa cái ấm Tưởng đã quên ngày xa ngàn dặm Lệ khô lâu rồi mắt vẫn đỏ hoe Cảm ơn Sài Gòn không nỡ quên đi Người phương xa chưa hẹn ngày gặp mặt Đêm Phú Nhuận quỳnh hương còn thơm ngát Chiều Bạch Đằng chờ sóng vỗ ven sông Nắm tay Sài Gòn chạy theo vòng cung Vòng bùng binh ra Hàng Xanh thuở trước Rẽ tay phải vào Quán Tre quen thuộc Sân Văn Khoa kỷ niệm tuổi hai mươi Cảm ơn người xưa còn vẫn nhìn tôi Trưa Lữ Gia, chiều về ngang Tân Định Đạp xe vội cho tình yêu sóng sánh Vuốt mặt xong còn thơm vạt áo người Cảm ơn Sài Gòn cho đêm chút mưa rơi Đã bao lần mưa dịu dàng nhắc nhở Xin ai đừng - quên - nhớ bàn tay cũ Đưa người đi lại ngong ngóng người về Tạ lòng Sài Gòn không nỡ trách người đi Vỉa hè xưa còn dấu chân quen bước Ngày trở lại bàn chân chưa tỉnh giấc Ngỡ còn lang thang tận cõi xa nào Giữa lòng Sài Gòn ai nỡ chối từ nhau…
Một chút chiều tan vào hư không Con mơ ước ngày đừng tắt nắng Xa lộ lạnh lùng phóng theo đường thẳng Mà lòng con xa xứ chạy loanh quanh Mẹ ơi! Gió phả đầy hồn bánh chưng xanh Nhớ mùi mẹ quyện bên trong lá chuối Mùi yêu thương từ hồi con chưa biết nói Thuở bồng con tay này mẹ chụm lửa tay kia Thời gian dài quên đuổi sắc hương đi Hồn xa quê vẫn đọng hoài hương tết Như ai đem làng quê vùi trong đất Người bên này bờ cũng nghe tết dậy hương Mẹ ơi! Con còn đây mùi mẹ y nguyên Mùi sữa tinh khôi, bồ kết thơm trên tóc Chiếc áo mới đầu năm con mặc Lãng đãng một mùi tay mẹ đơm khuy Con bên này nhớ mẹ bên kia Như xa lộ thẳng đường không sao khác Chiều nay nhớ nhà xe chở đầy hương tết Con chở theo mình mùi mẹ đầu năm.
Khi bàn tay không còn nắm bàn tay Dẫu đứng kề nhau cũng xa vạn dặm Tay còn trong tay là tình còn ấm Tay buông tay rồi tình lạnh thiên thu Một bàn tay mòn mỏi đợi - mong - chờ Bàn tay khác rã rời xa - khuất - biệt Đâu ai hiểu tay còn nhớ tay da diết Như biển xanh mãi nhớ sóng bạc đầu Không phải từ xưa không đến ngàn sau Từ lúc nào tình yêu lên tiếng gọi Tay lặng im gởi nhau ngàn lời nói Một chút vỗ về, tay gom hết yêu đương Những tình nhân trên ngã rẻ đoạn trường Cái nhớ sau cùng là bàn tay vẫy Bàn tay này trong nhớ nhung, vẫn thấy Cái vẫy đau lòng của bàn tay kia Có bàn tay nào ấm trọn đêm mưa Cũng không bàn tay lạnh hoài trong nắng Những người yêu nhau mong tình mãi sáng Nhớ nhau hoài ấm lạnh những bàn tay