Trang trong tổng số 2 trang (18 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]

Ảnh đại diện

tieuthu9x

CHUYỆN TÌNH XƯA

Chuyện xưa nhớ lại bỗng bâng khuâng
Lấy được tiên rồi có sướng không?
Một mối tơ hồng tiên kết tục
Nửa năm hương lửa thắm thêm nồng.
Một ngày quay bước về nhân thế
Muôn kiếp phụ tình nghĩa vợ chồng.
Tiên giới nửa năm, trần vạn thuở
Chuyện xưa nhớ lại bỗng bâng khuâng...
Vào 4rum của mình nhá: http://hoathuytinh.vnbb.com
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

tieuthu9x

MỊ CHÂU - TRỌNG THUỶ

Ai về đến thành Cổ Loa,
Cho ta kể lại chuyện đà thương tâm.
Xứ Âu Lạc nhân dân yên ổn,
An Dương Vương ngự chốn cửu trùng.
Chuyện rằng: công chúa trong cung,
Mị Châu - nàng ấy muôn trùng đẹp xinh.
Mới thoạt nhìn như tiên giáng thế,
Muôn con người nhân thế ai hơn?
Nàng đà mười tám sắc xuân,
Được vua Âu Lạc muôn phần mến yêu.
Vua Triệu Đà đăm chiêu suy nghĩ,
Suốt ngày đêm chỉ vì Thục Vương.
Toan đem quân sĩ thẳng đường,
Nhưng đi đánh trận trăm đường thua trăm.
Chàng Trọng Thủy là con vua Triệu,
Kiêm võ văn chẳng chịu nhường ai.
Triệu Vương xem tướng có tài,
Phái sang Âu Lạc giả bài hảo giao.
Chàng Trọng Thủy vượt bao gian khổ,
Rồi một ngày tới chỗ Thục Vương.
Lựa lời ngọt tựa mía đường,
Làm vua Âu Lạc vui dường trên mây.
Trọng Thủy đương vui say ngây ngất,
Bỗng nhiên gặp tuyệt sắc giai nhân.
Mị Châu xinh đẹp muôn phần,
Làm cho Trọng Thủy thật lòng mến thương.
Chẳng quản là sớm sương chiều nắng,
Vẫn cùng nhau cười lắm nói nhiều.
Thục Vương thấy trẻ mến yêu,
Xe duyên tài sắc bao nhiêu vui mừng.
Ai ngờ đâu dưới đường dưới mật,
Lại là nơi đắng ngắt vô cùng.
Một hôm khi ở trong cung,
Trọng Thủy dò hỏi hành tung nỏ thần:
"Sao Âu Lạc muôn phần thiện chiến,
Đánh trận nào là chiếm vinh quang?"
Thưa rằng: "Chẳng dám giấu chàng,
Chỉ nhờ chiếc nỏ vinh quang mới về".
Nàng vội vàng trở về cung cấm,
Rồi trở lại nỏ thần cầm tay.
Trọng Thủy trong lòng vui thay,
Vội vàng cầm lấy cho hay nỏ thần.
Thế rồi chàng bước chân vội vã,
Tiến vào cung từ giã ra đi.
Rằng: "Con chẳng có mấy khi,
Về thăm thân phu, còn gì là con.
Xin thương trẻ còn son tấc dạ,
Được về thăm cha già phương kia".
Thục Vương lập tức chuẩn y,
Ban cho xe ngựa một khi về nhà.
Trọng Thủy gặp Triệu Đà nói nhỏ:
"Con đã tìm hiểu rõ binh tình.
Âu Lạc nhờ nỏ thần linh,
Mới mong chiến thắng quang vinh nước nhà".
Nghe thấy thế, Triệu Đà vui sướng,
Vội sai quân giả tướng nỏ thần.
Rồi sai Trọng Thủy bước chân,
Về lại Âu Lạc trộm lân nổi gà.
Trọng Thủy mang nỏ giả về nước,
Giả tiếng mừng ra chước chào thưa.
Thục Vương vui sướng dư thừa,
Vội vàng bày tiệc, hỏi thưa việc nhà.
Chàng thừa lúc vua cha ngây ngất,
Mới vào trong đổi thật tráo hư.
Thế rồi ra vẻ trầm tư,
Không cười, không nói, hình như đang sầu.
Thấy như thế, Mị Châu mới hỏi:
"Hình như chàng có nỗi niềm riêng?"
Đáp rằng: "Đúng thật muộn phiền,
Ta đây sắp phải lên miền xa xa.
Biết khi nào gọi là gặp lại,
Gặp chuyện này thật phải buồn đau".
Thế rồi mới hỏi Mị Châu:
"Lỡ sau binh loạn tiến sâu vào thành,
Nàng cùng cha vượt thành chạy trốn,
Thì làm sao tìm đến chỗ nàng?"
Thưa rằng: "Nếu thật như chàng,
Thiếp rắc lông ngỗng dọc đàng thiếp đi".
Từ ngày chàng ra đi biệt xứ,
Nàng Mị Châu ủ rũ suốt ngày.
Âu Lạc đương lúc vui say,
Bỗng nghe tin giặc ở ngay sát thành.
An Dương Vương cậy rằng có nỏ,
Nên chẳng buồn hiểu rõ binh tình.
Đến khi giặc sát chân thành,
Mới hay chiếc nỏ uy thanh chẳng còn.
Thục Vương mới vội vàng chạy trốn,
Cùng Mị Châu chạy trốn cho mau.
Mị Châu đương ở đấng sau,
Vội rắc lông ngỗng như câu ước thề.
Tới bờ sông bốn bè nguy khốn,
An Dương Vương cầu đến Kim Quy.
Kim Quy thoắt hiện tức thì:
"Sau lưng là giặc còn gì tệ hơn!"
Thục Vương vội tuốt gươm ra xử,
Nàng Mị Châu - ái nữ của mình.
Mị Châu vội vã khấn xin:
"Trời cao sông rộng chưng minh lòng này:
Nếu thiếp có mảy may dôi trá,
Thì thân này xin hóa bụi bay.
Nếu thiếp lòng dạ thẳng ngay,
Thì xin được hóa thân này thành châu".
Kim Quy vội dẫn đầu đi trước,
Dẫn Thục Vương cất bước thủy cung.
Cổ Loa ai ngóng bóng hồng,
Mỏi mòn chờ đợi cánh hồng đưa tin.
Thế rồi chàng một mình một ngựa,
Theo dấu lông tìm chỗ Mị Châu.
Ai ngờ số kiếp khổ đau,
Bắt chàng nhận xác Mị Châu đưa về.
Trọng Thủy khi trọn bề chôn cất,
Vẫn không nhận sự thật đau thương.
Chàng soi giếng trước tiên đường,
Bỗng như thấy bóng người thương ngập tràn.
Thưong duyên phận trái ngang một kiếp,
Một cuộc tình nhuộm hết khổ đau.
Tương truyền máu của Mị Châu,
Đã dược hóa kiếp thành châu đời đời.
Giếng kia kết liễu đời Trọng Thủy,
Đem rửa ngọc tức thì sáng trong,
Tình duyên một kiếp trăm năm,
Sinh ly tử biệt chẳng bằng chuyện nay.
Vào 4rum của mình nhá: http://hoathuytinh.vnbb.com
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

tieuthu9x

ĐÊM TRĂNG RẰM

Trăng tròn toả rõ chị Hằng Nga
Đêm rằm chị có biết hay là...
Trần gian nô nức vui mở hội
Thượng giới trầm tư buồn kết hoa.
Xưa chị cùng chị: xem đơn độc
Giờ chị với em: ấy chúng ta.
Chẳng hay nếu chị vương trần thế
Chị có cùng em ngắm nguyệt tà?
Vào 4rum của mình nhá: http://hoathuytinh.vnbb.com
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

tieuthu9x

CẢM TẠ TRÁI TIM

Đau đớn thay, những con người tàn tật,
Cảm thương tay, những đau đớn vô bờ,
Buồn nhớ thay, những kẻ đi người ở,
Tất cả chỉ vì hai chữ "chiến tranh"!

Đi-ô-xin, ôi tiếng gọi của sấm sét!
Mỗi lần nghe tên là tiếng thét hãi hùng.
Cũng là con người sao chẳng có lương tâm,
Gieo bao đau thương cho những kẻ cùng đường.

Bao năm rồi người đã lành vết thương,
Nhưng trong lòng chẳng nguôi ngoai đau xót,
Mỗi lần nụ cười hòa vào tiếng khóc,
Bởi vì đau khổ còn ngấm trong tim.

Người lớn ơi, trẻ con làm gì có tội,
Mà sao phải chịu những di chứng chiến tranh?
Là đui mù, bệnh tật, câm điếc, liệt chân....
Cũng chỉ vì những hành động của con người.

Đứa trẻ dậy đâu phải trong tiếng cười,
Mà trong tiếng khóc của cha mẹ chúng.
Liệu bầu trời xanh có còn làm chứng,
Một ngày kia đã mất một trái tim?

Đau khổ đã qua, tạnh mưa trời lại sáng,
Tấm lòng hảo tâm làm ấm áp lòng người,
Tiếng khóc đã qua, chỉ còn lại tiếng cười,
Tận trong lòng mình, tôi cảm tạ trái tim.
Vào 4rum của mình nhá: http://hoathuytinh.vnbb.com
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

MDnguyen50

Hoạ bài thơ ĐÊM TRĂNG RẰM

Trăng tròn trăng sáng sáng Hằng Nga
Chi có vui chăng hở chi Hằng
CỏI thế em  ngồI  mơ cung quảng
Thiên cung chi ngự mộng  dương trần
NổI lòng sau trước em  đang hỏi
RốI dạ thấp cao  chị  có hay?
Cũng bởi em đang  lòng tơ rốI
Nên tìm  bởn chị   giảI khây tâm
                              MD
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

tieuthu9x

TÌNH CÔ

Lòng cô,
Là ngọn đèn soi cho em bước,
Là gương mẫu cho em học tập,
Một đời giao lao vì kiến thức học trò,
Tự nguyện vun trồng vì lớp lớp mầm xanh.

Lòng cô,
Làm bừng lên trong em,
Hương hoa thơm ngát mùa đông,
Gió thoảng hiu hiu mùa phượng đỏ.

Tình cô,
Như người mẹ thứ hai,
Như người mẹ dịu hiền,
Ngày đêm cặm cụi bên  trang giáo án,
Mà không để ý tóc đã điểm hoa râm.

Hứa với cô,
Học tập tốt không phụ lòng mong mỏi,
Và những đêm thức trắng lo âu.
Xin cố học để mai sau nên người,
Và để mái đầu cô bớt bạc.
Vào 4rum của mình nhá: http://hoathuytinh.vnbb.com
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

bully

Tho tieuthu9x rat hay. Cam on da chia se. Chuc vui.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cỏ rác cát bụi gỗ đá

Xuất khẩu ếch nhái đầy nhà
Thơ đâu không thấy toàn là cóc xinh
Văn chương mà có chúng mình
Sông ngòi kinh rạch hôi rình em ơi
Ta chợt nhận ra ta chưa kịp trưởng thành thì tuổi già đã ập đến
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 2 trang (18 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]